Chấp pháp giả kia quỳ xuống, "Đại tiểu thư tha mạng! Đại tiểu thư tha mạng, tiểu nhân có mắt như mù...".
Hắn dập đầu rầm rầm rầm, Phượng Thiên Tuyết nâng lông mày lên, "Chấp pháp giả biết pháp nhưng lại phạm pháp, tội thêm một bậc, đưa tới quan phủ đi!".
Chấp pháp giả nghe xong, lập tức sợ tới mức run run, tại Hạ quốc, tội danh này vô cùng nghiêm trọng, ngồi lao vài chục năm, chỉ sợ chưa tới thời hạn được thả, đã chẳng còn nữa rồi.
Chấp pháp giả run rẩy, không nhịn được mà cầu xin tha thứ, lập tức xuất hiện hai chấp pháp giả khác, lặng yên kéo người nọ xuống dưới.
Tuy rằng cần cho Thanh Đạo tông mặt mũi, nhưng Đại vương tử dù gì cũng là Hoàng tộc, cho dù hắn không được coi trọng trong hoàng cung, nhưng thân phận vẫn cao hơn người bên ngoài một bậc!
Những chấp pháp giả này có lớn gan hơn nữa, cũng không dám miệt thị Hoàng uy!
Hiên Viên Nguyệt Triệt cười nhạt một tiếng, trong đồng tử có ánh trăng sâu như biển, hiện ra một tia thủy quang động lòng người, "Tuyết Nhi, ngươi không cảm tạ ta sao?".
Phượng Thiên Tuyết phục hồi tinh thần lại, vô cùng nghiêm túc chắp tay về phía Hiên Viên Nguyệt Triệt, "Cảm ơn đại vương tử vung đao tương trợ!".
Bát công chúa và Phượng Hiểu Vũ đứng gần đó thấy thế, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, đến cùng thì Phượng Thiên Tuyết này có lai lịch gì, lại có thể được Đại vương tử yêu thương tương trợ?
"Cảm ơn luôn phải có thành ý chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-doc-phi-dai-ty-phe-vat-nghich-thien/2001225/chuong-69-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.