Chương trước
Chương sau
Lập uy với Phượng phủ (1)

Chu Nhi và U Trúc thật sự bị hoa mắt, các nàng cũng biết một ít đan dược, nhưng mà đan dược hiệu quả lớn như vậy, mới gặp lần đầu tiên!

Phượng Thiên Tuyết nghiêm mặt nhìn thương tổn trên người Phượng Thiên Trạch khôi phục, nàng luyện chế Sinh cơ đan, phương thuốc này vốn không giống với người khác, những luyện dược sư bình thường không thể biết được.

Mà nàng đã tới cấp Đại dược sư, thể chất không giống người thường, có thể so sánh với dược sư hàng đầu rồi!

Dược sư đồng cấp không thể luyện chế lục phẩm đan dược Thiên cấp, nhưng Phượng Thiên Tuyết đã có thể luyện chế từ sớm!

Đợi Phượng Thiên Tuyết thăng lên Dược tông sơ cảnh, đoán chừng có thể luyện chế tam phẩm đan dược Thiên cấp!

Phượng Thiên Tuyết trầm ngâm một hồi, bắt mạch cho Phượng Thiên Trạch chốc lát, lại cho hắn ăn thêm một viên Sinh cốt đan.

Phượng Tử Bách quả nhiên ngoan độc, cắt đứt cả các đốt ngón tay của Phượng Thiên Trạch.

Chẳng lẽ Phượng Thiên Long là con của hắn, Phượng Thiên Trạch thì không phải hả? Phụ thân ác độc như vậy, quả thực khiến Chu Nhi rét lạnh trong lòng!

Chỉ thấy trên mặt Phượng Thiên Trạch lộ ra thần sắc thống khổ, mọi người dường như nghe được tiếng xương cốt mọc lại, cảm thấy vô cùng kỳ diệu!

Phượng Thiên Tuyết nhếch môi, viên Sinh cốt đan vừa rồi, chính là ngũ phẩm đan dược Thiên cấp, hiệu năng đương nhiên không tầm thường, một viên đan dược, liền có thể nối liền xương cốt cho người bị phế sạch, các đốt ngón tay đứt rời.

Qua thời gian một chén trà, Phượng Thiên Trạch rốt cuộc chậm rãi mở mắt, thấy được Phượng Thiên Tuyết, hắn nhất thời vui đến phát khóc, "Tỷ tỷ... Tỷ rốt cuộc đã trở về, đệ... Đệ còn tưởng rằng không được gặp tỷ nữa!".

Phượng Thiên Tuyết chăm chú nắm tay của hắn, "Đệ đệ, có tỷ ở đây đệ sẽ không có việc gì. Hiện tại đệ cảm thấy thế nào?".

Phượng Thiên Trạch cho là mình sắp chết, nhưng mà hắn đột nhiên cảm nhận được linh khí đã bị tổn thất của mình lại trở về, vết thương trên người cũng đã hết đau, tay chân bị cắt đứt vậy mà có thể hoạt động bình thường, giống như chưa từng chịu qua thương tổn vậy!

Ngoại trừ thấy hơi đói bụng, cảm giác khác đều không có.

Phượng Thiên Trạch khiếp sợ ngồi dậy, thấy hơi vô lực, nhưng còn tốt hơn cảm giác hấp hối lúc trước mấy trăm lần!

"Tỷ... Đệ... Đệ không chết sao?".

Trong tiếng cười của Phượng Thiên Tuyết mang theo nước mắt, "Không, đệ đệ ngốc, đệ sẽ không chết! Có tỷ ở đây, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện như vậy!".

Nhìn khuôn mặt của Phượng Thiên Trạch có chút tái nhợt, Phượng Thiên Tuyết thiếu chút nữa rơi nước mắt xuống.

Đều trách mình quá sơ ý, nếu chậm hai ngày, Phượng Thiên Trạch có lẽ đã xong rồi.

Phượng Thiên Trạch nhìn quanh bốn phía, phát hiện mình đang ở trong phòng của Phượng Thiên Tuyết, không khỏi khẩn trương kéo Phượng Thiên Tuyết lại, "Tỷ tỷ, chúng ta mau chạy đi... Phụ thân sẽ không bỏ qua cho đệ đâu! Bởi vì đệ... dùng Bạo Tạc phù oanh tạc, chặt đứt chân của Thiên Long!".

"Không cần lo lắng, ta tự có phương pháp đối phó!". Phượng Thiên Tuyết hừ lạnh một tiếng, hổ không ra oai liền tưởng nàng là mèo bệnh?

Là thời điểm ra oai với Phượng phủ!

"Nhưng mà tỷ, phụ thân đã là huyền thuật sư cấp bảy, hắn lại còn thăng lên tầng cao nhất của cấp bảy, tỷ tỷ với đệ không phải là đối thủ của hắn!". Khuôn mặt nhỏ nhắn của Phượng Thiên Trạch tràn đầy sợ hãi, nhảy xuống giường lôi kéo Phượng Thiên Tuyết chạy đi.

Nhưng mà không còn kịp rồi, Phượng Tử Bách đã dẫn Lâm thị, Phượng Hàm Yên cùng với đám huyền thuật sư kia vọt vào.

U Trúc cùng Chu Nhi thấy thế, sợ tới mức gương mặt trắng bệch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.