Trong đình viện, Phượng Thiên Tuyết liếc xem huyền thuật bảo điển, đợi hạ nhân mua đồ ăn khuya về, ba mươi con gà nướng và rượu kia, đương nhiên là cho Long Ly rồi.
Đám người hầu rất nhanh liền mua đồ trở về, Phượng Thiên Trạch đã cầm lấy một con gà nướng, vui thích bắt đầu ăn.
"U Trúc, Chu Nhi, Thanh Phong, Minh Nguyệt, các ngươi cùng ngồi ăn đi!".
Phượng Thiên Tuyết nhìn thoáng qua một bàn đầy đồ ăn, thản nhiên nói.
"Tạ đại tiểu thư.". U Trúc cùng Chu Nhi đương nhiên cũng không câu nệ, bản tính của Phượng Thiên Tuyết là như thế, nàng cũng không thích câu nệ quá mức.
Thanh Phong và Minh Nguyệt nhìn nhau, do dự một chút, cuối cùng tạ ơn Phượng Thiên Tuyết.
Tại Phượng phủ, đồ ăn của thị vệ cũng không quá tốt, cách vài ngày có thịt ăn là hạnh phúc rồi.
"Tiểu thư, ngài có ở đây không? Ta là Vương bà bà.".
Bên ngoài vang lên một thanh âm già nua, Phượng Thiên Tuyết và Phượng Thiên Trạch kỳ quái liếc mắt nhìn nhau.
Từ khi tới Dược Viên, không còn bái kiến Vương bà bà nữa.
Bởi vì bà đối xử với các nàng qua loa, cho nên Phượng Thiên Tuyết cũng không đặc biệt chú ý bà làm gì, cũng không muốn đi trả thù.
Trọng sinh, lòng dạ rộng lượng, nhưng đối với cừu nhân lại quá hẹp, Phượng Thiên Tuyết muốn giết người, chỉ có Hạ Lan Dung Mặc và Sở Tích Nhi!
Những người khác, đều là một vài người không can hệ, nàng cũng lười so đo với bọn họ.
"Vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-doc-phi-dai-ty-phe-vat-nghich-thien/2001207/chuong-73-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.