Phượng Hàm Yên chỉ cảm thấy hạ thân đau đớn một hồi, hai mắt không khỏi rưng rưng, âm thầm thề, một ngày nào đó nàng sẽ đem tên nam nhân này, băm thành vạn mảnh!
Trong thư phòng rất nhanh có tiếng nữ tử ưm a, tiếng nam tử thở dốc...
Gió mát phơ phất, trên quan đạo trước mặt bên ngoài kinh thành, từng chiếc xe ngựa xa hoa chậm rãi mà đi, xuất phát về phía núi Bách Hoa.
Phượng Thiên Tuyết ngồi trong xe ngựa, xốc màn xe lên nhìn ngắm phong cảnh bên ngoài, sắc thu mê người, lá vàng bay tán loạn, tựa như từng con bướm động lòng người bay múa trong gió.
Bầu trời xanh thẳm không có một gợn mây, ven đường phủ đầy một mảng hoa dại lớn, hoa khoe màu đua sắc, làm lòng người cũng vui sướng theo.
"Tiểu thư, núi Bách Hoa có xa không?". U Trúc mỉm cười hỏi thăm, dù sao đây cũng là lần đầu tiên nàng được đi xa nhà.
Phượng Thiên Tuyết khẽ cười một tiếng, "Nghe nói phải mất mấy canh giờ? Chúng ta xuất phát từ buổi trưa, giờ Dậu có thể đến nơi rồi.".
"Đúng, đêm nay Bách Hoa hội bắt đầu, ngày mai mới khai mạc đấu lôi đài, tỷ tỷ, tỷ thật sự có lòng tin sẽ lấy được ngôi vị đệ nhất sao?". Cặp mắt to trong suốt của Phượng Thiên Trạch lóe ra tia sáng kỳ dị.
Hắn vô cùng hiểu rõ tỷ tỷ của mình, sau khi Phượng Thiên Tuyết trở nên mạnh mẽ, mỗi một lần ra tay đều nhất định thắng, giống như lần trước đấu lôi đài với Thượng Quan Nguyên, nàng vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-doc-phi-dai-ty-phe-vat-nghich-thien/2001190/chuong-77-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.