“Ngươi không tin ta nói sao?”. Phượng Thiên Tuyết có chút thất vọng, không ngờ Hiên Viên Nguyệt Triệt không tin mình nói.
Có lẽ đối phương là sư mẫu của hắn, từ nhỏ che chở hắn lớn lên, chính là tưởng tượng nữ nhân ác độc kia lại đối tốt với Hiên Viên Nguyệt Triệt như vậy, Phượng Thiên Tuyết thực có chút ghen ghét cùng không vui.
“Nha đầu, nàng đừng nói hươu nói vượn, lại đây đi!”.
Hiên Viên Nguyệt Triệt dứt khoát không tiếp tục đề tài vừa mới nói, triển khai một nụ cười khuynh đảo chúng sinh với Phượng Thiên Tuyết.
Phượng Thiên Tuyết đành phải lập tức quay lưng đi, một lần nữa đi nhanh khỏi núi Bách Hoa!
“Nha đầu!”. Tiếng người nôn nóng lại bất đắc dĩ vang lên ở phía sau, trong nháy mắt, Hiên Viên Nguyệt Triệt đã ở phía trước Phượng Thiên Tuyết, bàn tay to bao quát, ôm lấy eo thon nhỏ của nàng.
Phượng Thiên Tuyết lắp bắp kinh hãi, huyền thuật của Hiên Viên Nguyệt Triệt, tiến bộ thật nhanh! Hắn kỳ thật là Huyền Thánh đại viên mãn, mà nàng lại cảm giác dường như hắn lại thăng cấp thêm một bậc.
Phượng Thiên Tuyết bị ôm lên, trời đất xoay tròn một trận, chờ lúc nàng phục hồi tinh thần lại, Hiên Viên Nguyệt Triệt đã ôm nàng ngồi xuống phía trên một cây cổ thụ.
Phượng Thiên Tuyết nhíu mày, lòng có chút khó chịu, lần đầu tiên cùng Hiên Viên Nguyệt Triệt bất đồng ý kiến, sao nàng có thể vui sướng.
Thấy Phượng Thiên Tuyết giãy giụa, Hiên Viên Nguyệt Triệt bất đắc dĩ thở dài, tăng lớn lực trong tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-doc-phi-dai-ty-phe-vat-nghich-thien/2001114/chuong-96-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.