Chương trước
Chương sau
Hiên Viên Nguyệt Triệt lạnh lùng trả lời, không sợ hãi nhìn thẳng Tĩnh Đế, "Người thân làm đế hoàng còn có thể vi phạm di huấn của tiên đế, vì sao ta không thể làm trái mệnh lệnh của phụ mẫu? Còn chưa nói Hoàng thượng đã sớm mặc định ta là phế vật, cho tới bây giờ đều không coi ta là hoàng nhi thân sinh, vì vậy mong người đừng nhúng tay vào hôn sự của bổn vương!".

Lời nói đại nghịch bất đạo như thế, khiến mọi người đều bị chấn kinh!

Thoạt nhìn Hiên Viên Nguyệt Triệt là một hoàng tử tà mỹ lại lạnh nhạt, chưa từng phách lối như thế, thoáng cái lại lên giọng khiến mọi người hoa mắt choáng váng.

Sắc mặt Tằng Lạc Băng thay đổi, lạnh lùng nhìn lướt qua Phượng Thiên Tuyết, "Triệt Nhi, còn không mau xin lỗi?".

Hoàng đế giận đến toàn thân run rẩy, chỉ vào Hiên Viên Nguyệt Triệt lạnh lùng nói: "Ngươi... Ngươi thật sự làm phản! Dám nói chuyện với trẫm như thế!".

"Hoàng thượng đừng phẫn nộ, Triệt Nhi còn chưa hiểu chuyện, xin người đừng để tâm tới lời hắn nói!". Huyền Vương lập tức xin tha cho Hiên Viên Nguyệt Triệt.

Phượng Thiên Tuyết lạnh lùng ngạo nghễ đứng một bên, nàng biết hiện tại Hiên Viên Nguyệt Triệt muốn vạch mặt với Tĩnh Đế, không cần quan tâm mấy lão quái hộ vệ của Tĩnh Đế.

Phượng Thiên Tuyết đánh giá vài lần, ở bên cạnh Tĩnh Đế đều là Huyền Tông đỉnh phong, nhưng mà đối mặt với Hiên Viên Nguyệt Triệt cường hãn, chỉ sợ bọn họ cũng không phải là đối thủ!

Đám người Phượng Hàm Yên còn yếu hơn, có thể bỏ qua.

Phượng Hàm Yên thấy Hiên Viên Nguyệt Triệt trở mặt thành thù với Tĩnh Đế vì Phượng Thiên Tuyết, một nam tử có tình có nghĩa như vậy, vì sao lại không vừa ý nàng?

Nội tâm Phượng Hàm Yên chua xót một hồi, cho rằng bây giờ Phượng Thiên Tuyết nhất định chết chắc rồi, không nghĩ tới lại được Đại vương tử bảo hộ!

"Người đâu, mau bắt hắn lại!". 

Tĩnh Đế sao có thể chịu được chuyện Hiên Viên Nguyệt Triệt làm mất mặt hắn ở trước mặt nhiều huyền thuật sư như vậy, Đại vương tử phản nghịch đó vẫn luôn là phế vật trong lòng hắn, cho dù có Bát Dương tông, nhưng Hiên Viên Nguyệt Triệt là người sai trước!

Tằng Lạc Băng gấp đến độ cuống họng khô khốc, một khi Tĩnh Đế ra lệnh cho hai huyền thuật sư cấp Huyền Tông tới bắt hắn, nhất định sẽ bức Hiên Viên Nguyệt Triệt lộ lá bài cường hãn nhất!

Như vậy, Hiên Viên Nguyệt Triệt sẽ vướng phải càng nhiều họa sát thân hơn nữa!

"Hoàng thượng! Nể mặt Bát Dương tông chúng ta, mong Hoàng thượng tha cho Triệt Nhi!".

Tằng Lạc Băng gấp giọng nói ra, trên người của nàng, lập tức tản mát uy lực cường đại!

"Huyền Thánh sơ cảnh!". Hai thị vệ Huyền Tông đỉnh phong bên người Tĩnh Đế, lập tức lộ ra thần sắc khiếp sợ!

Một nữ nhân có thể đến được Huyền Thánh sơ cảnh, quả thực thật sự là thần!

Sắc mặt Tĩnh Đế cũng hơi đổi, âm trầm đến cực điểm.

Hiên Viên Nguyệt Triệt khẽ cười một tiếng, "Sư mẫu, ngươi không cần xin tha cho ta, chuyện hôn nhân này, bổn vương định rồi!".

Sắc mặt Tằng Lạc Băng và Tĩnh Đế khó coi đến cực điểm, Huyền Vương liếc mắt nhìn Phượng Thiên Tuyết vẫn bình tĩnh, không khỏi âm thầm khiếp sợ.

Ngay lúc này mà Phượng Thiên Tuyết còn bình tĩnh như thế, có lẽ thật sự thâm sâu khó dò, không biết nàng còn có át chủ bài gì?

Một khi Hoàng thượng hạ lệnh muốn xử tử nàng, như vậy...

Lúc này Phượng Tử Bách nơm nớp lo sợ đứng dậy, quỳ xuống cung kính nói: "Xin Hoàng thượng thứ tội, chắc chắn là nha đầu Thiên Tuyết kia dụ dỗ Đại vương tử, Đại vương tử mới mất đi lý trí như vậy, Hoàng thượng..."

Phượng Tử Bách âm thầm cảm thấy may mắn không thôi, chuyện tranh đấu này xảy ra giúp hắn có thể mượn tay hoàng đế, trừ khử yêu nghiệt Phượng Thiên Tuyết này!

Bởi vì nàng quá mức cường hãn, Phượng Thiên Tuyết còn sống, gia chủ Phượng phủ như hắn, giờ phút nào cũng phải chịu uy hiếp từ nàng!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.