Chương trước
Chương sau
"Hoàng thượng, không sớm ra tay, chỉ sợ hắn càng ngày càng kiêu ngạo, Đại vương tử vẫn là người của Bát Dương tông, nếu như chờ hắn mạnh hơn, chỉ sợ...".

"Đúng vậy, Hoàng thượng, hôm nay Đại vương tử có Bát Dương tông chống lưng, lại thêm biểu hiện của tông chủ phu nhân, đoán chừng Đại vương tử thật sự đang che giấu thực lực!".

"Hoàng thượng, mấy năm qua chúng ta hành thích không thành công, cũng là bởi Đại vương tử ẩn giấu thực lực!".

Nhiều hộ vệ vội vàng khuyên nhủ, tục ngữ nói hổ dữ không ăn thịt con, nhưng với Tĩnh Đế thì khác.

Tĩnh Đế lạnh lùng ngồi, trà trong tay bốc lên khói trắng, mặt rồng của hắn hiện đầy hơi mù, trong mắt có tia sáng quyết liệt!

Hiên Viên Nguyệt Triệt, dám chống đối hắn ở ngay trước mặt mọi người, làm mất mặt hắn! Thực sự khiến Tĩnh Đế nổi lên sát tâm, nhưng hắn đồng thời lo lắng khi ra tay sẽ  bị Tằng Lạc Băng phát hiện.

"Tông chủ phu nhân Bát Dương tông còn ở đây, đợi nàng đi rồi nói sau!".

"Hoàng thượng, chúng ta có thể gây ra hỗn loạn, không phải Đại vương tử rất quan tâm nữ nhân Phượng Thiên Tuyết kia sao? Chỉ cần chúng ta ra tay với nữ nhân kia, vậy không phải sẽ khiến hắn nhập cuộc".

"Hoàng thượng nói cũng đúng, đợi tông chủ phu nhân rời khỏi rồi nói sau!".

Đám huyền thuật sư không đồng nhất ý kiến, bọn họ là hộ vệ thủ hộ Tĩnh Đế đã nhiều năm, nhận được rất nhiều tài nguyên tu luyện phong phú, mà Hiên Viên Nguyệt Triệt lại có dấu hiệu muốn thay thế Tĩnh Đế. 

Cho nên bọn hắn nóng nảy, hận không thể diệt trừ Hiên Viên Nguyệt Triệt ngay lập tức!

Cuối cùng Tĩnh Đế quyết định, đợi sau khi Tằng Lạc Băng rời khỏi, mặc cho bọn hắn động thủ!

Bên này.

Hiên Viên Nguyệt Triệt đứng ở trước mặt Tằng Lạc Băng, trong mắt không hề hối hận.

Tằng Lạc Băng than nhẹ một tiếng, Tĩnh Nhi và Thanh Nhi đều lén lút liếc Hiên Viên Nguyệt Triệt một cái, mặt đỏ lên, mang theo tâm tư thiếu nữ mà quạt cho Tằng Lạc Băng.

Tằng Lạc Băng thấy Hiên Viên Nguyệt Triệt một mực yên lặng không nói, đành phải buông chén trà trong tay xuống, "Triệt Nhi, sao ngươi lại như vậy? Hắn dù gì cũng là phụ hoàng của ngươi, cãi mệnh lệnh của phụ hoàng ngươi, chỉ sợ...".

"Sư mẫu, thanh danh có tốt hay không ta đều không để ý, ta chỉ biết mình đã chọn Phượng Thiên Tuyết, mặc kệ có lên núi đao hay xuống biển lửa, ta nhất định sẽ không hối hận!". Hiên Viên Nguyệt Triệt nhàn nhạt nói.

Đáy mắt Tằng Lạc Băng xẹt qua một tia oán hận, nàng cho là mình một mực thân cận với Hiên Viên Nguyệt Triệt, cũng đặc biệt để ý đến hắn, cuối cùng sẽ có một ngày hắn nảy sinh cảm tình với mình, thật không ngờ hắn lại nói không phải Phượng Thiên Tuyết sẽ không cưới!

"Triệt Nhi! Hiện giờ ngươi đang trúng kỳ độc, lại là truyền nhân của Bát Dương tông chúng ta, nếu thật vì tư tình mà làm chậm trễ tu hành...".

"Sư mẫu, mặc dù Triệt Nhi có sai, nhưng sẽ không buông tha, tạ ơn sư mẫu đã quan tâm Triệt Nhi trong thời gian qua!". Hiên Viên Nguyệt Triệt lạnh nhạt nói ra, trong mắt không còn cung kính như ngày xưa!

Đáy mắt Tằng Lạc Băng hiện lên một tia sát khí, bị hắn bắt được rành mạch.

Tằng Lạc Băng thấy hắn một mực dứt khoát, cũng không hề ép buộc hắn, đợi sau khi Hiên Viên Nguyệt Triệt rời khỏi, Tằng Lạc Băng vừa dùng lực, chén trà trong tay phút chốc hóa thành bột phấn, hòa chung với nước trà rơi vãi trên mặt đất.

"Sư phụ, làm sao bây giờ, sao Đại sư huynh lại cố chấp như vậy, lại có thể vì một nha đầu, không thèm nghe sư mẫu khuyên bảo?". Tĩnh Nhi nóng nảy, nàng đương nhiên muốn được trở thành bạn lữ song tu của Hiên Viên Nguyệt Triệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.