Với Tằng Lạc Băng mà nói, Phượng Thiên Tuyết chẳng qua là một huyền giả đại viên mãn, trên người có mấy cái nổ mạnh phù cấp thấp thôi, mãnh thú cấp năm cho dù nàng là Huyền Thánh Sơ Cảnh cũng khó có thể đối phó!
Cho nên lúc này đây, Phượng Thiên Tuyết phải chết không thể nghi ngờ! Còn bị chết đều không có một chút khác thường, Hiên Viên Nguyệt Triệt không có khả năng tra ra cái gì!
Lúc Tằng Lạc Băng chạy đến bên người Phượng Thiên Tuyết, Phượng Thiên Tuyết đang cùng dây lấy mạng lấy máu nhận chủ, nàng cảm giác được mặt đất chấn động, yêu hầu phẫn nộ rít gào, phải biết rằng trong phạm vi một trăm dặm đều không có yêu thú khác dám đến xâm lấn địa bàn của nó!
Sắc mặt Phượng Thiên Tuyết như thường, Tằng Lạc Băng đi vào phía trước nàng đắc ý cười vài tiếng, “Phượng Thiên Tuyết, ngươi liền chờ chết đi, cho dù ngươi đã chết, bổn cung cũng sẽ không bị hoài nghi, bởi vì giết ngươi, chính là long yêu hỏa hầu nha!”
Tằng Lạc Băng nói xong, vui tươi hớn hở cười bay nhanh đi rồi.
Phượng Thiên Tuyết đều coi toàn bộ như không có, long yêu hỏa hầu đã chạy ra khỏi huyệt động to lớn của nó, thân hình thật lớn va chạm cây cối một bên đến sập ầm ầm!
Đôi mắt Yêu hầu tựa bốc cháy, một mảnh huyết sắc, ẩn chứa ma lực trời đất!
Nó liếc mắt một cái liền nhìn đến Phượng Thiên Tuyết cách đó không xa, tuy rằng đối phương toàn thân y phục rách nát, vết máu loang lổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-doc-phi-dai-ty-phe-vat-nghich-thien/2001046/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.