Sau khi rời khỏi, Bạch Dạ vẫn ở lại chợ đen, nàng đi dạo quanh một vòng không biết là định làm gì.
[Chủ nhân muốn tìm gì vậy?] Tiểu Bạch khó hiểu hỏi Tiểu Hắc.
[Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai?] Tiểu Hắc nhìn sang Tiểu Bạch giống như đang nhìn một tên ngốc.
"Mua nô lệ đi! Mua nô lệ đi!" một tiếng rao lọt vào tai Bạch Dạ, nàng bỗng nảy ra một ý nghĩ, liền đi tới nơi phát ra tiếng rao.
Có một đám người đang bị trói ở trong một chiếc lồng, trên cổ còn đeo một cái dây xích. Bạch Dạ lặng lẽ đi tới, nhìn ngắm một hồi.
Một tên thương buôn nhìn Bạch Dạ có vẻ như cao nhân nào đó, hắn lại gần nàng và cung kính hỏi "Không biết tôn giả đây có phải đang muốn một tên nô lệ?"
Bạch Dạ nhìn tên thương buôn mặt mày dị hợm này, cảm giác vô cùng ghét bỏ, nhưng vẫn gật gật đầu.
[Chủ nhân tính mua một tên nô lệ sao?] Tiểu Hắc tò mò hỏi.
[Chúng có ăn được đâu, mua làm gì?] Tham ăn Tiểu Bạch không thèm liền nói.
Tiểu Hắc vẻ mặt hết nói nổi liếc nhìn Tiểu Bạch, chẳng hiểu sao hắn có thể ở chung với một tên tham ăn như vậy được nữa. Hầy!
"Vậy tôn giả nhìn xem, nơi này toàn là những tên nô lệ khỏe mạnh." bản mặt của tên đó nhìn hám tiền thấy rõ luôn, xoa xoa hai cái bàn tay rồi tiến lại gần chỗ lồng nhốt nô lệ đe dọa "Chúng mày liệu mà làm cho tốt, vị tôn giả kia mà bỏ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-ta-y-hoc-cach-yeu/2683005/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.