Cuối cùng là Bạch Dạ lại nhẹ nhàng từ chối "Ta không muốn vào Linh viện hay Dược viện, Đan viện là đủ rồi." vì cả hai nơi đó đối với nàng khá phiền phức.
Kha lão sư vuốt vuốt bộ râu, thở dài nói "Được rồi, nếu như trò đã quyết tâm như vậy thì ta cũng không ép buộc."
"À mà thưa lão sư, ta có thể sử dụng thư viện không?"
"Thư viện?"
"Phải, có một số thứ ta muốn tìm."
"Chuyện này." Kha lão sư hơi chần chừ, nhìn nàng nói "Thật ra không phải là ta không muốn, nhưng thư viện không phải tùy tiện là được phép vào. Trừ khi có sự đồng ý của hiệu trưởng."
"Vậy ông ấy bây giờ đang ở đâu?" Đan lô ở trong Đan viện hẳn là một pháp bảo hiếm có, nhưng dù nàng có luyện bao nhiêu lần cũng đều thất bại. Những thông tin về nó hẳn sẽ ở trong mấy cuốn tàng thư tại thư viện.
Kha lão sư không biết phải nói sao, chỉ có thể giải thích rằng "Thật ra hiệu trưởng đã không ở học viện gần 1 năm nay, tin tức về ngài ấy bọn ta không nắm rõ."
Bạch Dạ có chút tiếc nuối, nhưng rồi lại sực nhớ ra hình như có một lão giả đã từng đưa cho nàng một miếng ngọc bội. Sờ tay vào túi, quả nhiên là ở đây. Nàng đưa nó cho các lão sư, nói "Không biết cái này có giúp được không?"
"Đây là?" Vân lão sư nhận lấy miếng ngọc bội, kinh ngạc hỏi Bạch Dạ "Trò lấy cái này ở đâu?"
Nàng thẳng thắn đáp "Thật ra trước khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-ta-y-hoc-cach-yeu/2682936/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.