Đi dọc theo hành lang, Tiểu Hắc rất sảng khoái cười [Chủ nhân thật tàn ác. Đám tiểu quỷ này quả nhiên phải dùng chiêu hiểm mới chịu ngoan ngoãn.]
Tiểu Bạch liếc mắt nói [Nhỡ đâu chúng nhờ sự trợ giúp của các y sư thì sao? Dù quậy phá là thế nhưng sẽ có mấy ai từ chối một đám có gia cảnh chứ?]
Đối với câu của Tiểu Bạch, Bạch Dạ lại tự tin đắc ý đáp "Vậy thì bọn chúng cứ việc. Cái danh Tà y của ta đâu phải để trang trí!"
[Nhưng mà chủ nhân, tại sao người lại cố tình chỉ ám toán bốn người đó mà không phải cả Thanh Y Ban?] Tiểu Bạch tò mò hỏi.
Bạch Dạ cười "Bởi vì bọn chúng chọc vào ta."
[Kẻ chọc vào người đâu có thiếu?]
[Không phải chủ nhân muốn dạy dỗ đám nhóc đó sao?]
"Không!" Nàng thâm trầm đáp lại "Ta muốn thăm dò!"
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch nhìn nhau [Thăm dò? Là ai chứ? Có phải tên thiếu niên bí ẩn đó?]
Bạch Dạ không hề phủ nhận gật đầu "Tên đó không đơn giản, ta hoàn toàn không nhìn ra được tu vi của hắn. Theo như phản ứng của những người khác, chắc chắn sự việc hôm nay xảy ra không phải lần đầu, chỉ là thái độ của ta lại nằm ngoài dự kiến của tên đó mà thôi.
Nếu hắn là một người thông minh, dĩ nhiên sẽ nhìn ra chiêu trò của ta."
[Là sao?]
"Ta muốn đánh một cái phủ đầu, rằng ta khác so với các lão sư trước kia, THƯỞNG PHẠT PHÂN MINH."
Tiểu Hắc ồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-ta-y-hoc-cach-yeu/2682807/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.