Edit: Sahara
****Chương này tác giả đổi tên thầy Vân Lạc Phong thành Phó Nho
_______________
Nụ cười trên mặt Phó Tình cứng đờ, cúi đầu nói: "Đại học Hoa Hạ!"
Thật ra cô không muốn vào đại học Hoa Hạ, tiếc là ba không cho cô từ bỏ một trường đại học tốt như thế, một hai bắt cô phải thi vào đại học Hoa Hạ.
Vì không muốn làm ba thất vọng, cô chỉ có thể thi vào đó.
Nhưng trong trường ai cũng biết cô là con của Phó Nho, rồi mấy lời thóa mạ cứ nối đuôi nhau tới, làm cô không có lấy một ngày yên bình.
Nếu không vì ba, cô đã sớm thôi học rồi.
"Lạc Phong, con đến rồi?"
Đúng lúc này, Phó Nho xách theo giỏ rau về tới.
Ông nhìn thấy Vân Lạc Phong cũng không kinh ngạc, chỉ mỉm cười nói: "Thầy đã đoán trước các con sẽ tới đây ăn trưa, các con đợi một chút, thầy đi nấu cơm."
"Thầy!" Vân Lạc Phong đứng dậy, mỉm cười nói: "Trời cũng trưa quá rồi, hay là đừng nấu nữa, chúng ta ra ngoài ăn đi."
Phó Nho ngẩn ra, nhưng sau đó ông không nói gì thêm, chỉ gật đầu: "Được, vậy để thầy bỏ đồ vào tủ lạnh trước, buổi tối rồi nấu."
Nói xong liền đi làm.
Vân Lạc Phong nhân cơ hội đi WC, gọi điện thoại cho Nam Cung Vân Dật.
Nam Cung Vân Dật vừa bắt máy thì Vân Lạc Phong trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Vân Dật, cậu có chiêu gì kiếm nhiều tiền chút không?"
"Tiền? Vân Lạc Phong, cậu cần tiền thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892823/chuong-2165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.