Edit: Sahara
Mọi người nhìn cột lửa khổng lồ phun xuống, trong mắt chỉ còn lại tuyệt vọng.
Một cột ánh sáng màu trắng bất ngờ từ dưới đất xông lên, nuốt chửng cột lửa kia.
Trong nhất thời, bốn phía tĩnh lặng không một tiếng động, không một âm thanh nào được phát ra.
Song Dực Hỏa Long nhìn mặt đất trống rỗng, lại nhìn về phía ba người Phượng Vĩnh Thanh ngã dưới đất không ngồi dạy nổi, ánh mắt nó hiện lên vẻ khó hiểu.
Giống như đang tự hỏi, bọn nhân loại kia đi đâu rồi?
Bên trong ảo cảnh.
Khung cảnh tĩnh lặng, mặt hồ xanh biếc.
Mấy người ai cũng trợn tròn hai mắt, không rõ đã xảy ra chuyện gì, vốn dĩ họ cho rằng bản thân sẽ phải chết, ai ngờ vừa mở mắt ra lại đang đứng ở một không gian khác.
Đây... Đây quả là kỳ diệu.
Tộc trưởng hồi phục tinh thần từ trong khiếp sợ, kinh ngạc nhìn Vân Lạc Phong: "Vân cô nương, nơi này là đâu? Vừa rồi rõ ràng...."
"Nơi này là một trận pháp, cũng tương tự như Linh Thần Đại Lục của mọi người." Đôi mắt Vân Lạc Phong hơi trầm xuống: "Các người ở trong đây sẽ được an toàn, ta phải ra ngoài đánh với con rồng kia."
"Vân cô nương, sức mạnh của Song Dực Hỏa Long còn khủng khiếp hơn so với tưởng tượng của cô, cô khẳng định không phải là đối thủ của nó đâu."
Tộc trưởng lắc đầu, bất đắc dĩ thở dài.
Vân Lạc Phong mỉm cười: "Ta cũng không còn cách nào khác, trên đại lục này còn có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892807/chuong-2149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.