Edit: Sahara
Cùng lúc đó....
Thân mình Vân Tiêu phóng tới trước, nắm tay cứng rắn đánh mạnh một quyền vào tảng đá, tức khắc, tảng đá to lớn vỡ vụn rồi hóa thành bột phấn tiêu tán trong không khí.
Ngay khoảnh khắc tảng đá vỡ vụn, một cổ lực lượng cường hãn đáng sợ lập tức xộc vào phòng...
"Phong Nhi...."
Mắt thấy Vân Lạc Phong nằm trong tầm công kích của cổ lực lượng kia, tim Vân Tiêu như nghẹn lại ở yết hầu, hắn dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía Vân Lạc Phong.
Tuy nhiên....
Không đợi Vân Tiêu kịp lao đến chỗ Vân Lạc Phong, Vân Sơ Thiên đã chắn trước mặt Vân Lạc Phong trước, đôi mắt to đỏ ngầu vì phẫn nộ.
"Hông được.... Bắt ạt mẫu ân.... Và đệ đệ...."
Vân Sơ Thiên nói chuyện chưa được lưu loát lắm, hệt như một đứa bé vừa bập bẹ tập nói, có hơi nói lắp và ngọng nghịu.
Tuy nhiên, Vân Sơ Thiên vẫn diễn đạt được suy nghĩ trong lòng.
Cô bé phải bảo vệ mẫu thân, còn có đệ đệ trong bụng mẫu thân nữa.
Rầm!
Cổ lực lượng kia vừa đánh tới trước mặt Vân Sơ Thiên thì bỗng dưng tiêu tán...
Đúng vậy!
Chính là tiêu tán!
Cổ lực lượng kia chỉ nhấc được vạt áo Vân Lạc Phong bay lên một chút, ngoài ra không tổn thương gì nàng.
"Phong Nhi!"
Vân Tiêu sợ hãi, vội vàng ôm chầm Vân Lạc Phong vào lòng: "Xin lỗi, vừa rồi ta không nên đứng cách nàng xa như vậy."
"Vân Tiêu, không phải lỗi của chàng, là ta bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892780/chuong-2122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.