Edit: Sahara
"Ngươi muốn Quân gia thu nhận ngươi? Dựa vào đâu? Dựa vào việc ngươi thấy Vân gia chết mà không cứu?"
Một người mặc trường bào màu xám từ trong đám người phía sau bước lên trước, đây là một người phụ nữ lớn tuổi, người này không thèm liếc mắt đến châu chủ Nam Châu, chỉ chắp quyền với gia đinh, nói: "Xin tiểu huynh đệ đi bẩm báo với lão gia chủ một tiếng, trưởng lão Thánh Nữ Tộc đến cầu kiến."
"Trưởng lão Thánh Nữ Tộc? Lão gia chủ chúng tôi chờ các vị đã lâu."
Khi Vân gia gặp nạn, Thánh Nữ Tộc đã ra tay tương trợ, còn thu lưu Quân lão gia tử đang bị trọng thương.
Ân tình này, Quân lão gia tử ghi tạc trong lòng.
Vì thế, khi Thất Châu Đại Lục lâm đại nạn, Quân gia không hề quên Thánh Nữ Tộc...
"Lúc trước, ta chỉ là vô tâm phạm lỗi!" Châu chủ Nam Châu đương nhiên biết thân phận người trước mặt, nên dù tức giận nhưng vẫn không dám phát tiết: "Hơn nữa, Thánh Nữ Tộc các người cũng từng đắc tội Vân Lạc Phong, tại sao các người có thể tới, còn ta lại không?"
Trưởng lão Thánh Nữ Tộc liếc xéo châu chủ Nam Châu, cười lạnh nói: "Thánh Nữ Tộc ta từng phạm sai, nhưng cũng từng đưa than ngày tuyết, Quân lão gia tử cảm tạ ân tình Thánh Nữ Tộc, nên mới bảo chúng ta tới đây! Ta không giống ngươi, không mời tự đến, còn mặt dày bị đuổi không chịu đi. Đời này, ta chưa gặp qua kẻ nào mặt dày vô sỉ như ngươi."
"Các người.... Các người thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892776/chuong-2118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.