Chương trước
Chương sau
Edit: Sahara

Cửu Dực Thiên Long càng hung tợn hơn, hai con ngươi đỏ ngầu hung ác, nó cứ dán mắt vào Vân Lạc Phong, giống như muốn nhai sống nữ tử này.

"Vân Tiêu, mang trứng Cửu Dực Thiên Long theo, có mấy quả trứng này nó sẽ không dám tùy tiện hành động." Vân Lạc Phong nhíu chặt mày, nói.

"Trứng Cửu Dực Thiên Long hình như có sức mạnh thần bí gì đó, sức mạnh ấy khiến ta không thể nào vào mật thất được, nên vừa rồi ta đã đặt chúng ở cạnh tế đàn."

Thế nhưng, khi Vân Lạc Phong muốn lấy trứng Cửu Dực Thiên Long theo, thì lại bị cảnh tượng trước mắt dọa thất kinh hồn vía.

Vân Sơ Thiên vốn đi cạnh hai người, không biết từ khi nào đã chạy tới tế đàn, số trứng Cửu Dực Thiên Long đều bị đập vỡ, mép miệng cô bé còn dính lòng đỏ trứng. Vân Sơ Thiên thấy Vân Lạc Phong nhìn mình, cô bé lập tức nhìn lại Vân Lạc Phong bằng ánh mắt ngây thơ vô tội.

Trứng Cửu Dực Thiên Long đã chết từ trước, chúng không thể nào nở ra Cửu Dực Thiên Long được, nên hiện tại chúng chỉ là những quả trứng bình thường.

Thế nhưng, Cửu Dực Thiên Long không biết điều này, bằng không nó đã không thủ hộ ở bên ngoài nhiều năm như vậy.

"Ợ..."

Vân Sơ Thiên ợ một cái, vẫn chưa biết mình đã làm sai, đôi con ngươi trong trẻo sạch sẽ mang một chút vẻ đáng thương vô tội.

"GRÀO....."

Cửu Dực Thiên phát hiện trứng bị người ta ăn mất rồi, liền điên cuồng húc mình vào cánh cửa, đôi mắt khát máu gầm lên từng tiếng phẫn nộ.

Vân Lạc Phong bất đắc dĩ: "Vân Tiêu, xem ra hiện tại chúng ta không thể ra ngoài rồi."

"Ta có thể đánh với nó!" Vân Tiêu im lặng suy nghĩ hồi lâu rồi nói.

"Không được! Làm vậy quá nguy hiểm! Hiện tại Cửu Dực Thiên Long không giống vừa rồi, vừa rồi là do nó vừa thức dậy, còn mơ hồ chưa rõ mọi chuyện. Ta không muốn chàng gặp bất cứ nguy hiểm gì. Chúng ta nhất định sẽ tìm ra cách khác đối phó nó."

Vân Lạc Phong sờ cằm, rơi vào trầm tư.

Điều may mắn duy nhất trong lúc này chính là, Cửu Dực Thiên Long bị bọn họ chọc giận nên chỉ nhắm vào bọn họ, vì thế đại lục tạm thời an toàn.

Chỉ cần người thân được an toàn, nàng sẽ được yên tâm, có thể bình tĩnh nghĩ cách ứng phó.

"Ta nghĩ ra rồi!" Ánh mắt Vân Lạc Phong chợt lóe sáng: "Trong bí tịch của Tuyệt Thiên hình như có một trận pháp chuyên dùng đối phó Cửu Dực Thiên Long."

Vân Tiêu quay đầu nhìn Vân Lạc Phong, im lặng chờ nàng nói hết.

"Trận pháp kia tên là Thiên Địa Khốn Đấu Trận! Có điều, muốn bày trận rất khó, tốn rất nhiều thời gian. Hơn nữa, ta chưa từng thử qua nên có thể sẽ thất bại."

"Ta tin nàng!" Thái độ Vân Tiêu vô cùng nghiêm túc.

Hắn tin nàng!

Chỉ cần là chuyện nàng muốn làm, nàng chắc chắn sẽ không thất bại!

"Ừm! Vân Tiêu, muốn bày trận, thực lực của ta vẫn chưa đủ, cần có chàng hỗ trợ." Vân Lạc Phong suy nghĩ, nói: "Vân Dực, các ngươi cũng ra giúp ta!"

Nháy mắt, tất cả linh thú trong không gian thần điển đều ra ngoài, Vân Dực cũng xuất hiện trước mắt Vân Lạc Phong.

Nhìn thấy tất cả đều đông đủ rồi, Vân Lạc Phong hít một hơi sâu trước, rồi mới bắt đầu bày trận.

_______________

Thất Châu Đại Lục.

Bầu trời bị máu nhuộm đỏ, bên dưới bầu trời máu ấy là trận giết chém giết liên hồi.

"Giết đám người này, chúng ta sẽ được Dư Thiên đại nhân nâng đỡ! Dư Thiên đại nhân là Thống Ngự Giả của Linh Thần Đại Lục chúng ta, có sự nâng đỡ của ngài ấy, tài nguyên ở Linh Thần Đại Lục đều mặc tình chúng ta sử dụng."

Trong đám đông, không biết người nào nói câu này, nhưng nó đã làm cho ý chí chém giết của những người khác dâng cao hơn. Dưới sự sát phạt của đám người này, người của phe đối diện ứng chiến vô cùng gian nan....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.