Edit: Sahara
"Chàng đâu phải người thất tín bội ước, đúng không?"
Một khắc vừa rồi, Vân Tiêu đúng là đã quên mất lời hứa này, chuyện hắn đã hứa với nàng, sao hắn có thể nhẫn tâm thất hứa?
"Ha ha.." Dư Thiên cũng không vội vã động thủ, lão cất tiếng cười chế giễu: "Tình cảnh hiện giờ mà các ngươi vẫn còn tâm trạng nói lời tình tứ? Dư Thiên_ta cũng không phải người vô tình, đã vậy, ta sẽ để các ngươi nói xong mới giết các ngươi."
Vân Lạc Phong cúi đầu, từ từ đi tới bên cạnh Vân Tiêu, nắm chặt tay hắn.
"Vân Tiêu, ta tin, dù không lấy mạng chàng ra cược, chúng ta vẫn sẽ sống sót."
Vân Tiêu nhìn Vân Lạc Phong đầy phức tạp: "Phong Nhi, với ta mà nói, không có gì quan trọng hơn sinh mạng nàng!"
Dù phải từ bỏ tính mạng mình, hắn cũng cam tâm tình nguyện!
"Ta không cho phép chàng làm như vậy!" Vân Lạc Phong sầm mặt xuống, sau khi nhìn thấy biểu cảm trên mặt Vân Tiêu, nàng mới hòa hoãn lại đôi chút: "Chẳng lẽ chàng muốn để mẫu tử hai người chúng ta trở thành cô nhi quả phụ?"
Trong mắt Vân Tiêu hiện lên một tia đau lòng.
Hắn đã quên mất, nếu trên đời này không có Vân Lạc Phong, thì thế giới này chỉ còn lại vô nghĩa.
Mà Vân Lạc Phong, chắc chắn cũng như thế!
"Nói đủ rồi chưa?" Dư Thiên không cho hai người thêm thời gian trò chuyện nữa, lão cười lạnh lùng: "Nếu nói đủ rồi, lão phu sẽ tiễn hai ngươi đến Minh Giới làm một đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892764/chuong-2106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.