Edit: Sahara
Dưới ánh mắt chứa đầy nghi ngờ của Long Nham, vẻ mặt Tần Thiên Lao vô cùng phẫn nộ, giống như người vô tội bị người ta vu oan.
Long Nham lại dời mắt sang Tiểu Trùng Trùng, khẽ nhíu mày: "Nếu đại tiểu thư Tổ Long chúng ta đang ở trong tay ngươi, vậy ngươi mau trả đại tiểu thư lại cho chúng ta đi!"
Trong mắt Tiểu Trùng Trùng có vẻ thất vọng không nói nên lời.
Trước kia, nó luôn tràn đầy ảo tưởng về tộc Tổ Long của mình, lúc nào cũng mơ ước có một ngày được trở về tộc Tổ Long.
Nhưng hôm nay.....
Nhìn ánh mắt sắc bén của Long Nham, Tiểu Trùng Trùng chỉ có cảm giác thất vọng.
"Ta còn chưa gặp qua đại tiểu thư của các ngươi lần nào, ngươi dựa vào đâu mà nói ta bắt đại tiểu thư của các ngươi hả?"
Tiểu Trùng Trùng hơi hơi nheo mắt, mắt rồng xẹt qua một tia tàn nhẫn, nó ngẩng đầu nhìn tất cả cự long đang bay giữa không trung, không một chút sợ hãi.
"Tần gia chủ nói rất có lý, nếu chỉ đối phó một mình ngươi, ông ta đâu cần triệu tập nhiều người như vậy, ông ta đâu cần phải vu oan cho ngươi." Giọng nói già nua của Long Nham nghe thật nặng nề: "Thế nhưng, nể tình cùng là Tổ Long, chỉ cần ngươi giao trả đại tiểu thư, chúng ta sẽ để ngươi đi, đảm bảo không đả thương đến ngươi."
Rồng là giống loài cao ngạo, lại còn rất cố chấp, một khi đã nhận định chuyện gì dù có mười con trâu cũng không kéo lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892745/chuong-2087.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.