Edit: Sahara
Bên trong sơn cốc.
Mục Thanh Phi bình tĩnh ngồi trên tảng đá, đôi mắt vốn bình thản sau khi nhìn thấy nam nhân đang đi tới thì dấy lên câm hận.
"Ngươi lại tới làm gì?"
"Phi Nhi!" Ánh mắt Tần Nguyên vẫn chân thành thâm tình như cũ, cho dù đối phương có lạnh nhạt cách mấy, Tần Nguyên cũng không tức giận: "Ta nhớ nàng nên đến thăm nàng, hơn nữa... Ta còn muốn nói với nàng một việc...."
Tần Nguyên chần chừ nửa ngày, cuối cùng vẫn nói: "Phụ thân ta đã triệu tập rất nhiều cường giả trong thiên hạ, dự định động thủ với Vân Lạc Phong, con gái nàng bị Vân Lạc Phong lừa gạt, bây giờ đang ở bên cạnh Vân Lạc Phong, tình cảnh của nó rất nguy hiểm. Nếu nàng đồng ý, ta sẽ đón nó về đây, để mẹ con nàng đoàn tụ."
Mục Thanh Phi hừ lạnh: "Tần gia này có cái gì tốt? Còn không phải bị giam giữ cả đời hay sao? Hơn nữa, đối với những lời ngươi nói, một câu ta cũng không tin!"
Sắc mặt Tần Nguyên hơi đổi, ông ta không khống chế được, duỗi tay ấn bả vai Mục Thanh Phi, ánh mắt ngập tràn đau đớn không thôi.
"Tại sao nàng lại đối xử với ta như vậy? Đã hơn hai mươi năm rồi! Ta vẫn không thể làm nàng động lòng hay sao? Tim nàng thật sự làm bằng đá sao? Ta vì nàng mà làm rất nhiều chuyện, chẳng lẽ nàng đều không nhìn thấy?" Tần Nguyên nói bằng giọng rít gào, hai mắt đỏ ngầu, sau đó, hình như cảm nhận được hơi thở Mục Thanh Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892739/chuong-2081.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.