Edit: Sahara
"Chỗ ta còn dư ra ba mươi quả Long Tiên, ngoài trừ năm vị sư phụ ở học viện Tây Châu, ta còn phải chừa lại ba quả cho người ở phủ châu chủ Đông Châu. Vì thế, chỉ còn lại hai mươi hai quả."
Năm sư phụ ở học viện Tây Châu tuy không dạy nàng cái gì, nhưng từ đầu đến cuối họ đều thật lòng đối đãi với nàng như đồ đệ, ân tình này không thể quên.
Còn phủ châu chủ Đông Châu, mặc kệ trong lòng đám người trưởng lão kia nghĩ thế nào thì Hồng Loan đúng là đã chết vì Vân gia. Chỉ dựa vào điểm này, bất kể về sau Đông Châu có nguy cơ gì, nàng cũng liều mình tương trợ.
Huống chi chỉ có ba quả Long Tiên.
"Chủ nhân, hai mươi hai quả Long Tiên này, tỷ định chia như thế nào?" Tiểu Mạch chớp chớp đôi mắt ngây thơ hồn nhiên, hỏi.
"Tiểu Mạch, đệ và Tiểu Bạch, Trà Trà, còn có Tiểu Thụ, mỗi người một quả. Tộc chuột có chuột hậu, Trà Sữa, Manh Manh, mỗi người một quả. Còn Cương Thiết Liệt Diễm quân đoàn, Khinh Yên, Diệp Linh, Chung Linh Nhi, Long Phi, bốn người các ngươi, mỗi người một quả..."
"Như vậy, còn dư lại mười một quả. Mười một quả này giao cho Khinh Yên bảo quản, những năm gần đây, ai có biểu hiện tốt nhất, người đó có thể nhận một quả."
Mọi người đều không biết quả Long Tiên có công hiệu gì, nhưng đồ Vân Lạc Phong lấy ra không có thứ nào không trân quý.
Cho nên, tất cả đều trông chờ nhìn Vân Lạc Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892718/chuong-2060.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.