Chương trước
Chương sau
Edit: Sahara

Vừa nghe, sắc mặt Vân Lạc Phong lập tức mừng rỡ.

"Sao thế?" Vân Tiêu thấy mặt mày Vân Lạc Phong đầy ý cười, liền hỏi.

"Long Tiên Thụ kết trái rồi, Vân Tiêu, chúng ta vào không gian thần điển một chuyến."

Trong không gian thần điển, ngoại trừ thi thể Hồng Loan thì chỉ có mình Hỏa Hỏa và Tiểu Trùng Trùng là đang ở bên cạnh nhìn Long Tiên Thụ.

Trà Trà không ở yên được, đã sớm cũng Tiểu Thụ chạy ra ngoài chơi. Tộc chuột cũng không ở trong không gian thần điển....

Còn về Tiểu Mạch..... Đã đi hẹn hò với Lâm Nhược Bạch. Cho nên nhiệm vụ trông trừng Long Tiên Thụ này đã bị ném cho Hỏa Hỏa.

Vân Lạc Phong vừa bước vào không gian thần điển liền thấy ngay cây đại thụ to cao sừng sững, trên cây kết đầy trái cây đỏ thẫm, nhìn vừa đẹp vừa ngon, làm người ta rất muốn cắn một cái.

"Chủ nhân!" Bích Tiêu xuất hiện phía sau Vân Lạc Phong, ánh mắt nhìn Long Tiên Thụ ngập tràn hy vọng: "Có thể thưởng cho Bích Tiêu một quả Long Tiên không? Sau khi dùng quả Long Tiên, có thể Bích Tiêu cũng sẽ giống như Tiểu Thụ, hóa thành hình người xuất hiện bên ngoài."

Vân Lạc Phong nhìn Bích Tiêu, khẽ gật đầu, hái một quả Long Tiên ném cho Bích Tiêu.

"Ngươi ăn quả Long Tiên vào rồi nói cho ta biết nó có hiệu quả gì!"

Bích Tiêu mừng rỡ, hai mắt còn lộ vẻ không dám tin, nàng chỉ định hỏi thử thôi, không ngờ Vân Lạc Phong thật sự cho nàng một quả.

Đây chính là thần vật khiến người ta tranh nhau đến sức đầu mẻ trán cách đây mấy ngàn năm!

Bích Tiêu vội ăn quả Long Tiên. Sau khi ăn xong, quanh người Bích Tiêu chợt bị bao phủ bởi lốc xoáy thăng cấp.

Bích Tiêu là cây sinh mệnh, tác dụng duy nhất chính là kết ra quả sinh mệnh giúp người ta kéo dài tuổi thọ.

Chỉ cần ở bên trong cây sinh mệnh thì Bích Tiêu chính là thiên hạ vô địch.

Nhưng sự thật thì không phải như vậy!

Đối với ngoại giới, thực lực Bích Tiêu không mạnh, không gây thương tổn cho người khác bao nhiêu, có thể nói là người yếu nhất dưới trướng Vân Lạc Phong.

Thế nhưng, sau khi ăn quả Long Tiên vào, Bích Tiêu liên tục đột phá, cho đến tận cảnh giới Thần Tôn mới dừng lại.

Vân Lạc Phong ngây ngẩn cả người.

Một quả Long Tiên nho nhỏ lại có hiệu quả kinh người như thế? Có thể làm Bích Tiêu đột phá đến Thần Tôn chỉ trong chớp mắt?

"Chủ nhân, thuộc hạ đại khái biết được quả Long Tiên này có tác dụng gì rồi!" Bích Tiêu kích động không thôi, nửa buổi trời mới bình tĩnh lại được, nhìn về phía Vân Lạc Phong, nói: "Tác dụng của quả Long Tiên là kích phát tiềm lực vô hạn trong cơ thể người ta, nhưng hậu quả đi kèm chính là không thể tu luyện được nữa."

Nói cách khác, sau khi dùng quả Long Tiên xong, Bích Tiêu đã đột phá đến Thần Tôn, và cả đời này chỉ dừng lại ở đấy, không thể đột phá được nữa.

Nhưng dù là vậy thì quả Long Tiên vẫn là một báo vật!

Nó đã kích phát toàn bộ lực lượng tiềm ẩn trong cơ thể con người, cũng có nghĩa là, cả đời Bích Tiêu, cảnh giới cao nhất có thể tu luyện đến chính là Thần Tôn, cho dù Bích Tiêu không dùng quả Long Tiên thì nàng ta cũng chỉ tu luyện được đến đó.

Chính vì vậy, đối với Linh Giả mà nói, quả Long Tiên chỉ có hiệu quả, không có hậu quả!

"À, đúng rồi!" Bích Tiêu dường như sực nhớ ra điều gì, vội nói thêm: "Quả Long Tiên này cũng có điểm giới hạn, mặc kệ tiềm lực người dùng nó bao lớn, thì cảnh giới đột phá cao nhất cũng chỉ là Thần Quân mà thôi, muốn mượn nó đột phá Chân Thần là không thể nào!"

Vốn dĩ Vân Lạc Phong còn định để Vân Tiêu ăn, bằng vào thiên phú của Vân Tiêu, đột phá Chân Thần chỉ là vấn đề thời gian.

Nhưng lời này của Bích Tiêu giống như chậu nước lạnh tạt thẳng vào mặt Vân Lạc Phong.

"Hỏa Hỏa, muội tự suy nghĩ một chút, có muốn dùng quả Long Tiên không?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.