Edit: Sahara
Nếu không, mặt mũi Tần gia biết để ở đâu?
"Nếu ngươi cứ khăng khăng như thế thì đừng trách sao ta không hạ thủ lưu tình! Người đâu, lên cho ta! Giết!"
Nam nhân kia phất tay, thản nhiên hạ lệnh sát tử, ánh mắt hắn nhìn Hồng Loan là ánh mắt của kẻ đứng trên cao, đang nhìn một người chết.
Không sai! Trong mắt hắn ta, Hồng Loan chính là một người đã chết.
"Dừng tay!"
Đúng lúc này, một tiếng quát lớn đột ngột truyền tới từ phía sau.
Hồng Loan sửng sốt, vội vàng quay đầu lại nhìn, khi thấy người đến là mọi người trong Vân gia, trái tim Hồng Loan lập tức trở nên gấp gáp: "Sao mọi người lại đến đây?"
Vân lão gia tử chắp tay sau lưng, mặt già vô cùng nghiêm nghị, bước nhanh tới bên cạnh Hồng Loan.
Vân Thanh Nhã và Ninh Hân đi theo phía sau Vân lão gia tử, tuy không nói gì cả nhưng thần sắc đều nặng nề như nhau.
"Các ngươi là người phương nào?" Nam nhân kia lạnh lùng hỏi.
"Làm sao? Không phải các ngươi muốn tìm Vân gia à? Bây giờ chúng ta đã đến, ngươi lại hỏi chúng ta là người phương nào?" Vân lão gia tử lộ vẻ mặt mỉa mai, giọng điệu đầy châm chọc.
Nam nhân kia hất cằm, phát ra khí thế bức người, nói: "Thì ra các ngươi chính là người Vân gia, nếu vậy, phiền các ngươi đi theo ta một chuyến!"
"Ngươi bắt chúng ta là muốn uy hiếp cháu gái ta?"
Vân lão gia tử lạnh lùng hỏi.
Trước đây, châu chủ Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892690/chuong-2032.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.