Edit: Sahara
"Ngươi dám giết Tịch lão, thù mới thù cũ, hôm nay ta sẽ tính hết với ngươi."
Lãng Tân Nguyệt quét mắt nhìn Bạch Linh từ đầu đến chân, khóe môi từ từ gợi lên độ cong khinh miệt.
"Độc trong người ngươi hình như còn chưa giải đâu. Ngày đó hẳn là ngươi đã lừa ta mà thôi. Mà dù độc trong người ngươi đã giải, ngươi cũng không phải là đối thủ của ta!"
"Xác thật hiện tại ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng ta dám lấy mạng ra cược. Ngươi có dám giao tranh với người không cần cả mạng không?"
Cả người Bạch Linh tràn ngập khí thế túc sát, vung một tay lên, lòng bàn tay Bạch Linh bất ngờ xuất hiện một thanh kiếm.
Phong Nhi sẽ tới nhanh thôi.....
Chỉ cần mình giải quyết Lãng Tân Nguyệt trước khi Phong Nhi tới là được.
Như vậy, Phong Nhi sẽ không phải đối mặt với nguy hiểm.
Cho dù mình có vì vậy mà mất mạng, cũng không có gì hối tiếc.
"Ha..ha...."
Lãng Tân Nguyệt cười một tiếng: "Ngươi đã muốn chết thì ta sẽ thanh toàn cho ngươi."
__________________
Ngoài thành Liên Minh.
Đại quân ba nước đã đến dưới chân thành.
Vân Tiêu và Vân Lạc Phong đi trước dẫn đầu. Hai người, một thì bạch y như tuyết, một thì hắc y như đêm, đứng chung với nhau lại xứng đôi vô cùng.
"Giết cho ta!"
Theo mệnh lệnh Vân Lạc Phong vừa hạ, đại quân ba nước lập tức công phá cửa thành, tiến quân vào trong.
Những người canh giữ cổng thành không biết chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892675/chuong-2017.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.