Edit: Sahara
Vân Lạc Phong nhướng mi.
Giết?
Đây đúng là phong cách của Vân Tiêu.
"Thời gian không còn sớm, chúng ta xuất phát thôi."
Vân Lạc Phong lười biếng duỗi lưng, quay đầu nhìn nhà gỗ thêm lần nữa, rồi mới cất bước đi về phía chân núi.
Sau khi hai người bỏ đi, ngôi nhà gỗ vốn đang yên ắng bỗng ầm ầm sập xuống.
________________
Liên minh Tự Do.
Trong gian phòng chất củi âm u ẩm ướt, Kim Dương công chúa Liên Nguyệt Sinh lẳng lặng đứng trước cửa sổ, vạt áo bị gió thổi bay tạo thành một độ cong duyên dáng. Dáng người nàng thẳng tắp, toát lên sự kiêu ngạo cùng thanh lãnh khó diễn tả bằng lời.
Dù đang ở trong hoàn cảnh khốn khó như vậy, nàng vẫn không hề hạ thấp tư thái.
Kẽo kẹt....
Cửa phòng bị đẩy mở ra, khi Liên Nguyệt Sinh quay đầu lại, liền thấy Lãng Tân Nguyệt đang từ phía ngoài bước vào. Liên Nguyệt Sinh lạnh lùng hỏi: "Ngươi tới có chuyện gì?"
Lãng Tân Nguyệt mỉm cười, nụ cười tràn đầy ghen ghét và thù hận: "Kim Dương công chúa, ngươi có biết vì sao trước đó minh chủ lại coi trọng ngươi không?"
"Tại sao ta phải biết?" Liên Nguyệt Sinh cười châm chọc: "Huống chi, liên minh Tự Do các người cũng không hề phóng khoáng tự do như các người tuyên dương bên ngoài. Ngược lại còn ngang ngược độc đoán chẳng khác gì bốn nước chúng ta. Minh chủ các người muốn làm gì, cần có lý do à?"
Hai tay đặt hai bên hong của Lãng Tân Nguyệt bất giác siết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892665/chuong-2007.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.