Edit: Sahara
Nói cách khác, mặc kệ là tự họa hay mấy dòng chữ tự luyến kia, đều là kiệt tác của một mình Thương Kỷ.
Khó trách vừa rồi Vân Tiêu lại lộ ra biểu cảm như vậy.....
Thương Kỷ này đúng là tự luyến đến nỗi "tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả". Không ai sánh bằng.
(*tiền vô cổ nhân, hậu vô lại giả: trước sau đều không có người nào giống như vậy.)
"Vân Tiêu!" Vân Lạc Phong đỡ trán, nàng quay lại nhìn Vân Tiêu, rồi sực nhớ tới nhật ký của Thương Kỷ, đôi con ngươi khẽ đảo: "Hay là chúng ta ở chỗ này thử một chút đi, thế nào?"
Vân Tiêu gật đầu không chút do dự: "Được!"
Vừa dứt lời, Vân Lạc Phong liền cảm nhận được một cánh tay hữu lực kéo lấy mình, rồi ôm nàng vào lòng.
Vân Lạc Phong ngước mặt lên, đối diện là đôi mắt tràn đầy thâm tình ấm áp....
Vân Tiêu bế ngang Vân Lạc Phong lên, đi nhanh vào một căn phòng. Vừa vào phòng liền ngửi được mùi dược hương thơm ngát, làm Vân Lạc Phong cảm thấy thật sảng khoái tinh thần.
Động tác Vân Tiêu rất ư cẩn thận, nhẹ nhàng đặt Vân Lạc Phong xuống giường, giống như sợ dùng thêm chút sức thì sẽ làm nàng bị thương vậy...
Rất nhanh, y phục cả hai đã rơi đầy trên đất. Vân Tiêu khẽ cắn cánh môi Vân Lạc Phong, trong đôi mắt đen nhánh chang chứa tình cảm dịu dàng khó nói nên lời....
Trong căn phòng này, ngoại trừ dược sàng thì còn có một cổ quan tài.
Vân Lạc Phong ngậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892657/chuong-1999.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.