Edit: Sahara
Lúc này, trong Thiên Phạt Sâm hết sức yên tĩnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe rõ tiếng bước chân từng người.
Dọc đường đi, bọn họ gặp rất nhiều linh thú. Có điều, Vân Lạc Phong còn chưa kịp nhúc nhích thì tất cả linh thú đều bị đám người Tề Linh giải quyết gọn gàng sạch sẽ.
"Đi từ nãy đến giờ mà không phát hiện một cái ngọc tỷ nào. Nếu cứ đi tiếp như vậy, nói không chừng sẽ vào sâu hút trong rừng Thiên Phạt này mất."
Kỳ Tô nhìn Vân Lạc Phong, cất tiếng dò hỏi.
"Vân cô nương, chúng ta có đi tiếp không?"
Vân Lạc Phong đưa mắt nhìn lên bầu trời phía sau, ở đó có một hơi thở quen thuộc đang ẩn nấp, nàng khẽ mỉm cười, nói: "Đi tiếp!"
Dường như, có Vân Tiêu đi theo phía sau, nên đến đâu nàng cũng không sợ.
"Dạ!"
Mấy người Kỳ Tô không hề do dự, lập tức gật đầu.
Mọi người tiếp tục đi về phía trước.
Càng vào sâu, linh thú mà họ gặp phải càng mạnh hơn. Tinh thần Vân Lạc Phong luôn dâng cao, không có một khắc nào là lơ là cảnh giác.
"Vân cô nương, người xem!"
Đột nhiên, Kỳ Tô chỉ vào một con chim khổng lồ đang bay trên trời. Ánh mắt Kỳ Tô mang theo hưng phấn: "Người xem trong miệng con chim kia có phải là ngọc tỷ không?"
Nghe lời này, Vân Lạc Phong lập tức ngẩng đầu lên.
Tức khắc, một con chim khổng lồ toàn thân rực lửa đập vào mắt nàng.
Quan trọng nhất là trong miệng con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892627/chuong-1969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.