Edit: Sahara
Vì muốn lưu lại bên cạnh Vân Lạc Phong, hắn không thể nói cho nàng biết hắn đã phá phong ấn rồi được.
Nếu không, Vân Lạc Phong chắc chắn sẽ không giữ hắn lại.
Huống hồ.....
Vân Lạc Phong đang nằm trong hoàn cảnh nguy hiểm, hắn càng không thể đi!
"Chúng ta xuất phát!"
Vân Lạc Phong nói với Tề Linh, không có nhìn đến Mặc Thiên Thành.
Không lâu trước đó, đoàn người của bọn họ còn mênh mông cuồn cuộn, vậy mà bây giờ chỉ còn lại ba người bọn họ.
Trong lòng Tề Linh có chút thương cảm, hắn nhìn đám thuộc hạ của mình một lần nữa rồi cưỡng ép bản thân quay đi: "Đi thôi!"
Phía sau, những thuộc hạ còn sống của Tề Linh vẫn đứng đó tiễn mấy người Tề Linh đi, cho đến khi bóng dáng của mấy người Tề Linh hoàn toàn biến mất.
_____________
Thiên Tề Quốc.
Lâm quý phi đang nằm trên giường mềm, suối tóc đen dài rũ xuống sau lưng. Dù tuổi đã trung niên nhưng do bảo dưỡng tốt nên vẫn xinh đẹp diễm lệ.
"Nương nương!"
Đúng vào lúc này, một người hớt ha hớt hải chạy vào: "Nương nương, đại sự không xong rồi!"
Người chạy vào là một cung nữ, vẻ mặt vô cùng hoản loạn.
Lâm quý phi nhíu mày liễu: "Chuyện gì?"
"Nương nương, cao thủ người phái đi giết đội ngũ của nhị hoàng tử, toàn bộ đều bị diệt rồi!"
Cái gì?
Lòng ngực Lâm quý phi nhói đau, bà ta ngồi bật dậy, gương mặt cả kinh trắng bệch như tờ.
"Ngươi vừa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892600/chuong-1942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.