Edit: Sahara
Nụ cười Cầm phi như bị hóa đá.
Sự đắc ý trong mắt cha con Kỳ Chính và Giản Phỉ Phỉ cũng biến mất không còn sót lại chút gì.
Hiển nhiên là bị lời Mộc Trấn Thiên dọa cho choáng váng đầu óc.
Hoàng thượng vừa nói gì?
Cầm phi không còn là người hoàng tộc?
"HOÀNG THƯỢNG!" Cầm phi hét lên, sau đó lại dùng ánh mắt điềm đạm đáng thương nhìn Mộc Trấn Thiên: "Không biết thần thiếp đã làm sai chuyện gì, mà hoàng thượng lại đối với thần thiếp như vậy?"
Mộc Trấn Thiên trầm mặt đáp: "Ngươi ỷ thế hiếp người, làm hại ân nhân của trẫm, đáng chịu tội gì?"
Sắc mặt Cầm phi trắng bệch, yếu ớt hỏi: "Hoàng thượng nói vậy là sao? Thần thiếp lúc nào....."
Làm hại ân nhân của người?
Lời còn chưa nói hết, Mộc Trấn Thiên đã lạnh lùng cắt ngang: "Vân cô nương là ân nhân cứu mạng của trẫm! Ngươi mang theo người đến ức hiếp Vân cô nương, lại còn mong trẫm làm chủ cho ngươi?"
Uỳnh!
Mộc Trấn Thiên vừa nói xong, liền xuất một chưởng đánh tới, cả người Cầm phi lập tức văng ra xa tận mười trượng, rồi mới rơi xuống đất.
Vương lão sợ đến choáng váng, một luồng khí lạnh từ bàn chân len lỏi xông thẳng lên đầu, ông ta rụt vai lại, tận lực làm giảm đi sự tồn tại của mình.
Một màn này đúng là nằm ngoài dự đoán của mọi người, thế nên đến tận lúc này cũng chưa có ai kịp phản ứng lại.....
"A!"
Cầm phi chợt hét lên, rồi ôm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892541/chuong-1883.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.