Edit: Sahara
Tuy nhiên, không lâu sau, trên người Vân Lạc Phong bỗng xuất hiện vẩy rồng.
Đúng vậy, kia chính xác là vẩy rồng, có hình dáng một bộ áo giáp. Dưới ánh mặt trời, lộ ra tia sáng óng ánh.
Cầm phi nãy giờ vẫn luôn chăm chú quan sát, ngay tức khắc liền trợn tròn hai mắt, đáy mắt nổi lên tia tham lam: "Kia là Long Lân Chiến Giáp! Bộ chiến giáp này cũng là của Kỳ gia ta! Kỳ Tô tên tiểu súc sinh này, ngươi lại vì mua vui cho một nữ tử mà trộm đi bảo vật của Kỳ gia ta? Vương lão, ngài nhất định phải lột bộ chiến giáp trên người tiện nhân kia xuống cho ta, ả không xứng mặc nó!"
Nghe vậy, Kỳ Tô chỉ nhếch mép cười khẩy, đáy mắt xẹt qua ý cười chế giễu: "Cầm phi nương nương, bà cứ dứt khoát nói tất cả bảo vật trong thiên hạ này đều là của Kỳ gia cho rồi đi!"
Tức thì, mọi người đều nhìn về phía Cầm phi.
Đứng thấy đám đông ở đây không lên tiếng mà cho rằng họ vô tri, chẳng qua là do họ sợ quyền thế của hoàng tộc, kỳ thực, trong lòng mọi người đều sáng như gương.
Chỉ là mọi người đều không ngờ, Cầm phi lại tham lam đến như vậy, bất luận người ta lấy ra cái gì, bà ta cũng nói là của bà ta.
Ánh mắt Vương lão trầm xuống, có chút bất mãn nhìn Cầm phi.
Vừa rồi ông ta còn không chút nghi ngờ mà tin tưởng lời Cầm phi, nhưng bây giờ, ông ta lại có hơi do dự.....
Cầm phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892538/chuong-1880.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.