Edit: Sahara
Vân Lạc Phong nhàn nhạt liếc mắt nhìn Cầm phi một cái: "Cút!"
Ngay tức khắc, sắc mặt Cầm phi trở nên dữ tợn.
Tốt! Rất tốt!
Đám người này, từng người từng người một đều không để nương nương như bà ta vào mắt.
"Một đám điêu dân lại dám cả gan như thế, bổn cung lập tức hạ chỉ chém cả nhà ngươi!"
Lời Cầm phi thành công khiến huynh muội Kỳ Tô quay lại nhìn bà ta, trong mắt huynh muội Kỳ Tô mang theo vẻ châm chọc rõ rệt và vui sướng khi người gặp họa.
Cầm phi này, trước sau vẫn ngu như vậy.
Mọi chuyện còn chưa làm rõ là kiêu căng ngạo mạn!
Huống chi, mạng hoàng thượng là do Vân cô nương cứu, thế mà bà ta còn muốn dùng quyền thế bức người?
"Không cút?" Ánh mắt Vân Lạc Phong từ từ tối đi, khóe môi cong lên một độ cong tà mị nhưng không kém phần nghiêm nghị: "Đó là muốn chết?"
Uỳnh!
Nháy mắt sau đó, một đạo lực uy áp cường đại đè xuống. Dưới đạo lực ấy, Cầm phi cảm giác như muốn ngừng thở, giống như có ai kề đao vào cổ, có thể lấy mạng bà ta bất cứ lúc nào.
Đúng vậy! Cầm phi cảm giác được cái chết đang cận kề, hai mắt ngập tràn kinh hãi, chân không ngừng lùi về sau.
Không....
Không thể nào!
Nữ tử này, chẳng những có diện mạo trông giống Vân Nguyệt Thanh, mà ánh mắt của ả cũng đáng sợ như vậy.
"Ngươi....." Cầm phi hít sâu một hơi: "Bổn cung tạm thời không so đo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892534/chuong-1876.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.