Edit: Sahara
Lưu Phong Quốc.
Phủ công chúa.
Ba ngày thoáng cái đã qua. Trong ba ngày này, phủ công chúa cực kỳ yên tĩnh. Ngay cả Cầm phi trước giờ luôn gây khó dễ cũng không có đến quấy rầy Mộc Tuyết Hinh.
Tuy nhiên, sự yên tĩnh này, vừa hết ba ngày liền bị phá vỡ.
Một đám người rầm rộ kéo đến phủ công chúa.
Đi đầu là Cầm phi, người theo phía sau mênh mông cuồn cuộn như sóng. Mặc kệ phủ công chúa có bao nhiêu người cũng không cản được.
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Mộc Tuyết Hinh nghe thấy động tĩnh bên ngoài, bèn đi ra, vừa liếc mắt đã thấy ngay gương mặt âm lãnh của Cầm phi, Mộc Tuyết Hinh không khỏi nhíu mày khó chịu.
"Mộc Tuyết Hinh, ngươi thật to gan!"
Cầm phi hét lên một tiếng, làm màn nhĩ Mộc Tuyết Hinh cũng thấy đau.
Mộc Tuyết Hinh xoa xoa lỗ tai mình, biểu tình bất mãn thấy rõ.
"Các người tới là muốn quấy rầy phụ hoàng nghỉ ngơi?"
Cầm phi lộ thần sắc bi thương, chỉ một ngón tay vào mặt Mộc Tuyết Hinh: "Ngươi còn dám nhắc đến hoàng thượng? Trong khoảng thời gian này, bổn cung luôn cho người chú ý đến động tĩnh phủ công chúa, tại sao hoàng thượng đã băng hà mà ngươi không báo? Hay là nói ngươi có âm mưu gì?"
Thần sắc Mộc Tuyết Hinh đen lại: "Cầm phi, bà nói năng bậy bạ cái gì đó? Bà có biết hậu quả của việc vu khống bổn công chúa không?"
Kỳ thực, Cầm phi vừa đến thì Mộc Tuyết Hinh đã biết ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892528/chuong-1870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.