Edit: Sahara
Nàng ta chưa từng gặp qua nam nhân nào đẹp đến như vậy, lúc ấy liền ngây ngốc tại chỗ.
Tuy nhiên, ánh mắt chàng lại rất cao ngạo, cuồng vọng, không coi ai ra gì.
Một cái liếc nhìn khi đó, là đã định sẵn nàng sẽ rơi vào trầm luân, đời đời kiếp kiếp không thể thoát ra.
"Nể mặt phụ thân ngươi, bổn tọa tha chết cho ngươi một lần!" Cơ Cửu Thiên khẽ nâng mắt phượng, giọng điệu cao ngạo: "Có điều, tội chết có thể miễn, tội sống khó tha. Ngươi vì muốn bắt bổn tọa cưới ngươi mà phái người truy sát bổn tọa, món nợ này, không thể không tính."
Ánh mắt bi thiết của nữ tử đột ngột tràn ngập hoảng sợ, nàng ta theo bản năng lùi về sau mấy bước.
"Chàng..... Chàng muốn làm gì?"
"Đương nhiên là......." Cơ Cửu Thiên cười rất tà ác: "Hủy hoại ngươi!"
Thân mình nữ tử run lên, nàng ta muốn chạy trốn, chỉ tiếc cả người như bị tảng đá lớn đè nặng, không thể động đậy.
"Ngươi có biết, trước giờ bổn tọa chưa từng biết thương hương tiếc ngọc, đặc biệt là với những kẻ si tâm vọng tưởng." Cơ Cửu Thiên đảo mắt, ngón tay nhẹ nhàng nâng cằm nữ tử kia lên, giọng điệu ngập tràn vẻ khát máu: "Không biết sau khi ngươi bị hủy dung, thì có còn dám làm vậy nữa không?"
"A!"
Nữ tử kia vừa định xin tha, thì bỗng cảm thấy mặt mình đau nhói, máu tươi ứa ra đầy khắp mặt. Nàng ta kinh hoàng hô lên: "Cơ Cửu Thiên, ta đã làm gì sai? Chẳng lẽ yêu chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892525/chuong-1867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.