Chương trước
Chương sau
Edit: Sahara

Một năm....

Đủ làm một người thay đổi rất lớn!

Mặc kệ trước kia Lý tướng quân làm người thế nào, thì bây giờ ông ta cũng là kẻ trơ trẽn.

Sắc mặt Lý tướng quân chuyển từ xanh sang trắng, lại từ trắng thành xanh, tiếp theo, ánh mắt ông ta trở nên hung ác vạn phần.

"Kỳ Tô, ngươi đây là muốn đồi địch với hoàng tộc?"

Kỳ Tô lạnh lùng đáp: "Ta không có đối địch cùng hoàng tộc, ta chỉ đối địch với Cầm phi thôi! Không cần đoán ta cũng biết, nhất định là Cầm phi sai ngài tới. Trong hoàng cung, cũng chỉ có bà ta mới có thể làm ra loại chuyện này."

"Ngươi nói bậy!"

Mặt Lý tướng quân biến sắc, dưới đáy mắt hiện lên tia chột dạ: "Kỳ Tô, ngươi đại nghịch bất đạo! Cầm phi nương nương hiền lương thục đức, làm sao có thể làm những chuyện này? Ta là phụng lệnh tứ công chúa mà đến, là tứ công chúa hạ lệnh cho ta niêm phong Tụ Linh Dược Đường!"

Đây cũng là một trong những mệnh lệnh của Cầm phi!

Bà ta chẳng những muốn chiếm Tụ Linh Dược, mà còn muốn bôi nhọ Mộc Tuyết Hinh, để tất cả mọi người đều biết Mộc Tuyết Hinh là người ngang ngược hoành hành.

Chỉ tiếc, Cầm phi phái ai tới không phái, lại đi phái một võ tướng không có đầu óc đến.

"Nếu thật sự là tứ công chúa phái ngài tới, ngài lại có thể làm bại lộ tứ công chúa bằng cái giọng điệu này? Ngược lại hết lòng bảo vệ Cầm phi?" Ánh mắt Kỳ Tô càng lạnh hơn: "Từ lời ngài nói hoàn toàn có thể nghe ra được ngài là người của ai! Có điều, ngài tâng bốc Cầm phi thì thôi đi, còn đi bôi nhọ tứ công chúa."

Trước cửa Tụ Linh Dược Đường lúc này, ngoại trừ bình dân bá tánh, còn có rất nhiều đạt quan quý nhân.

Những người này đâu phải kẻ ngốc, nếu Lý tướng quân thật sự là người của tứ công chúa, vậy ông ta bảo vệ tứ công chúa còn không kịp, làm gì chưa đánh đã khai?

Ngược lại hết lời nói Cầm phi hiền lương thục đức, cộng thêm Kỳ Tô chỉ mới nhắc đến Cầm phi thì ông ta đã tức giận như vậy rồi.

Cho nên, nhìn sơ đã biết đây là lệnh của ai!

Tại Lưu Phong Quốc, thực lực Lý tướng quân không thấp, chỉ tiếc là không có đầu óc, uổng cho một thân thần lực hơn người. Chắc lúc đầu Cầm phi cũng nhìn trúng ông ta thực lực không tệ mới phái ông ta tới, còn chắc ăn chuyện niêm phong một dược đường chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.

Nhưng bà ta làm sao biết, Lý tướng quân lại ngu tới mức nói ra những lời thế này.

Đây có khác gì đang khai Cầm phi ra, phá hủy hết hình tượng bà ta đấp xây bao lâu nay.

"Hừ!" Lý tướng quân hừ lạnh: "Kỳ Tô, ngươi có nói gì cũng đều vô dụng! Hôm nay, dược đường này ta niêm phong chắc rồi! Người đâu, bắt hết bọn chúng đi!"

Lập tức, tất cả binh lính phía sau Lý tướng quân đồng loạt rút kiếm, muốn xông lên động thủ.

Cũng trong lúc này, Kỳ Tô bỗng dưng từ từ nâng tay lên, rồi lại chậm rãi hạ tay xuống.

Mọi người có chút ngây ngốc, không hiểu Kỳ Tô muốn làm gì.

Nhưng, một giây tiếp theo, mọi người liền biết hành động vừa rồi của Kỳ Tô có nghĩa là gì......

Triệu chưởng quầy mở cửa lồng sắt, thân mình mấy con rối trong lồng sắt nhanh chóng lóe lên một cái, một tiếng rầm vang lên, ba con rối đáp xuống đất như một tòa núi lớn, làm mặt đất rung chuyển.

Uy áp toàn thân phóng thích hết ra, gương mặt chẳng chút cảm xúc nhìn mấy vị khách không mời mà tới.

"Đây...."

Thần Linh?

Lý tướng quân đại kinh thất sắc, bên cạnh Kỳ Tô vậy mà lại có Thần Linh Giả?

Tuy Lý tướng quân cũng là Thần Linh Giả, nhưng hiện tại, đối thủ của ông ta không phải chỉ một Thần Linh Giả.

"Kỳ Tô, đây là con rối?" Lý tướng quân nhớ tới những lời vừa rồi Kỳ Tô nói, cắn răng hỏi.

Kỳ Tô cười lạnh: "Không phải ngài nói chủ tử nhà ta ăn cắp thuật chế tạo con rối trong cung à? Sao bây giờ lại hỏi ta đây có phải con rối hay không?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.