Edit: Sahara
Kỳ Mặc tức run cả người, nếu ánh mắt có thể giết người thì khẳng định Kỳ Tô đã chết trăm ngàn lần.
"Mặc nhi, đừng nói nữa!" Giản Phỉ Phỉ nước mắt đầy mặt, chậm rãi đứng dậy, mắt đẹp tràn ngập bi thương thống khổ, nhìn Kỳ Tô như nhìn đại ác nhân: "Tô nhi, ta tốt xấu gì cũng là nhị nương con, ta biết con hận cha con, nhưng cha con không có lỗi. Trên đại lục này, có nam nhân nào mà không tam thê tứ thiếp? Nếu không phải mẫu thân con cho phép, thì cha con...... Cũng đâu phải khổ như vậy!"
Lời này, đảo mắt đã thành Kỳ Chính nuôi ngoại thất bên ngoài là vô tội, ngược lại Lâm Tình là kẻ tội ác tày trời.
"Huống hồ, Mặc nhi thân là trưởng tử Kỳ gia, chiếu lý nên thừa kế tất cả sản nghiệp Kỳ gia, con đưa người ngoài đến đả thương cha con, còn không phải là muốn mưu đoạt Kỳ gia à?"
"Nhị nương?" Kỳ Tô cười chế giễu: "Ngay cả Kỳ Chính ta còn không nhận, thì cái thứ nhị nương như ngươi có là gì? Hơn nữa, một tiểu thiếp mà cũng dám tự xưng là mẹ của ta? Dù ngươi không biết xấu hổ, nhưng ta ngại ngươi làm mất mặt."
Cứ nghĩ đến Lâm Tình bị những kẻ này ngược đãi, rõ ràng không sai nhưng lại bị bức phải châm trà tạ lỗi, trong lòng Kỳ Tô liền bừng lừa giận.
"Vốn ta không đánh phụ nữ, nhưng nếu đó là tiện nhân.... Vậy thì lại khác!"
"Ngươi....." Mặt Giản Phỉ Phỉ trắng bệch, há miệng muốn nói gì đó.
Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892506/chuong-1848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.