Edit: Sahara
"Lâm Tình, con gái ngươi còn nằm trong tay ta, nếu không muốn nó bị bán thì lập tức tạ lỗi nhận những sai lầm ngươi phạm phải!"
Sắc mặt Kỳ Chính lạnh lùng, trầm giọng quát lớn.
Đáy mắt Lâm Tình lộ vẻ hoảng loạn: "Ngươi đã làm gì Linh nhi?"
"Tạ lỗi! Bằng không, ngươi sẽ biết kết cục của Kỳ Linh!" Kỳ Chính lạnh nhạt nói.
Ngày tháng như vậy, đối với Lâm Tình mà nói, sớm đã là sống không bằng chết.
Cho nên, bà đã chuẩn bị sẵn sàng, thà chết không khuất phục.
Thế nhưng........
Trong lòng bà vẫn còn người bà quan tâm.
Người đó chính là hai đứa con của bà.
"Tướng công!" Giản Phỉ Phỉ thương hại nhìn Lâm Tình, nũng nịu nắm tay Kỳ Chính: "Hay là bỏ đi, thiếp chịu nhiều ủy khuất cũng không sao, dù sao mấy năm nay thiếp cũng quen rồi. Nhưng còn tỷ tỷ, tỷ tỷ sống trong nhung lụa đã lâu, làm sao chịu được uất ức như vậy? Vì thế....."
Lời này, ngoài mặt là cầu tình, kỳ thực là đổ dầu vào lửa, khiến Kỳ Chính càng thêm tức giận.
"Quỳ xuống!"
Phịch!
Kỳ Mặc đứng sau lưng Lâm Tình đột ngột đá vào sau gối bà ấy, làm bà phải quỳ xuống. Vì đau mà sắc mặt bà càng thêm nhợt nhạt.
"Dâng trà, tạ tội!"
Kỳ Chính liếc mắt ra lệnh cho hộ vệ bên cạnh.
Hộ vệ kia lập tức nhét tách trà vào tay Lâm Tình.
Lâm Tình nắm chặt tách trà, bà giằng co mấy lần, lại nhớ tới Kỳ Linh tuổi còn nhỏ, sự ương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892502/chuong-1844.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.