Edit: Sahara
Vì thế, quan niệm về đích-thứ của Phong Vân Đại Lục cũng không phải là rất mạnh mẽ.
Con của tiểu thiếp cũng không bị người khác coi thường.
Người đáng bị coi thường là kẻ thất bại và kẻ yếu!
Nếu không, loại người ích kỷ như Kỳ Mặc, tuyệt đối sẽ không nhận mẫu thân mình là tiểu thiếp.
"Cha, người đàn bà kia thân thể mình không thoải mái, nên không chịu tới." Kỳ Mặc lạnh lùng trả lời.
"Cái gì?"
Vừa nghe thấy lời này, KỳChính lập tức giận dữ: "Phỉ Phỉ hồi phủ, ả dám không tới? Ngay cả mệnh lẹnh của ta cũng dám cãi?"
"Tướng cống!" Giản Phỉ Phỉ không coi ai ra gì, rúc vào lòng Kỳ Chính: "Thôi đi! Tỷ ấy dù gì cũng là thê tử của chàng, thiếp bất quá cũng chỉ là một tiểu thiếp mà thôi, vẫn là đừng để đại phu nhân tới châm trà cho thiếp, nếu để người ngoài biết, họ lại cho rằng tướng công chàng sủng thiếp diệt thê, thiếp không muốn tướng công bị người khác hiểu lầm."
Bộ dáng này của Giản Phỉ Phỉ giống như đã chịu uất ức lớn bằng trời vậy.
Kỳ Chính đau lòng vô cùng, nhưng nơi này là Đế Thành, không phải Lâm Phong trấn, nếu chuyện này truyền tới tai các đại thần, nhất định sẽ ảnh hưởng tới Cầm phi.
Tuy nói tiểu hoàng tử là con trai duy nhất của hoàng thượng, nhưng hoàng thượng vẫn còn có rất nhiều cháu trai khác.
Ngay cả chuyện ông ta bán Kỳ Linh, cũng là lén lút không dám cho người ngoài biết.
"Cha!" Thiếu nữ bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892500/chuong-1842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.