"Ca ca, chúng ta phải về nhà sao?"
So với trước kia vừa nghe thấy Đế Thành là chán ghét, thì lúc này biểu tình của Kỳ Linh vui vẻ hơn nhiều.
"Chúng ta trở về rồi, có phải Mộc tỷ tỷ không cần gả cho Kỳ Mặc nữa không? Vốn dĩ người có hôn ước Mộc tỷ tỷ chính là ca ca kia mà."
Hôn ước?
Vân Lạc Phong nhướng mày, theo bản năng nhìn sang Kỳ Tô, khóe môi khẽ cong lên.
"Tiểu Linh, đừng nói bậy!" Kỳ Tô biến sắc, lập tức quát lớn: "Ca ca và Mộc nhi là quan hệ huynh muội!"
"À!"
Kỳ Linh bĩu môi, cô bé còn nhớ rõ, trước đây không lâu sau khi bọn họ rời đi, Mộc tỷ tỷ đã từng đi tìm ca ca bày tỏ, nhưng ca ca lại nói chỉ xem Mộc tỷ tỷ như muội muội, cô bé cũng không nghĩ tới chuyện để Mộc tỷ tỷ làm tẩu tẩu của mình nữa.
Tuy nhiên, thâm tâm cô bé vẫn không hy vọng Mộc tỷ tỷ sẽ gả cho kẻ đáng ghét kia.
"Kỳ Tô!" Vân Lạc Phong nhàn nhạt liếc nhìn Kỳ Tô; "Người mà ta nhìn trúng không thể là kẻ vô dụng nhu nhược, ngay cả tình cảm của mình cũng không dám theo đuổi, vậy ta còn có thể trông chờ ngươi làm được việc gì cho ta?"
Lời Vân Lạc Phong rất nặng, đâm thẳng vào tim Kỳ Tô, làm tim hắn đau nhói.
Mộc Tuyết Hinh tuy là công chúa, nhưng lại không có tính tình kiêu kỳ của một công chúa, mà trong thời điểm hắn khốn khó, nàng vẫn một lòng ở bên cạnh hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892485/chuong-1827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.