Edit: Sahara
Thực tế, Kỳ Chính tức giận như vậy, nguyên nhân chủ yếu không phải là do Kỳ Tô ngỗ nghịch bất hiếu.
Mà là.....
Trong tay Kỳ Tô nắm giữ thứ đồ tốt như phối phương linh dịch, ấy vậy mà không chịu đem hiếu kính ông ta, đây mới thật sự là nguyên nhân không thể tha thứ!
"Ngươi đâu! Lập tức theo bổn gia chủ đến Lâm Phong trấn một chuyến, lần này, không chỉ phối phương linh dịch, mà tất cả mọi thứ trong dược đường Kỳ gia, ta đều phải thu hồi!"
"Cha!" Hai mắt Kỳ Mặc lóe lên: "Tiền gia lại phái người đến, nói muốn Kỳ Linh làm tiểu thiếp cho lão nhân gia Tiền gia, Tiền gia sẽ dùng trăm cây linh thảo làm sính lễ."
Trăm cây linh thảo?
Kỳ Chính giật mình, đáy mắt dấy lên tia tham lam, rồi lại chợt trầm mặc.
"Một năm trước, ta đã nói trực tiếp đưa Kỳ Linh đến làm thiếp cho lão nhân gia Tiền gia, con lại một hai muốn đuổi huynh muội chúng nó đến Lâm Phong trấn, còn lập ra một ước định hoang đường như thế với Kỳ Tô. Bây giờ đã thua cho Kỳ Tô, thì làm sao bắt Kỳ Linh về?"
Nhớ đến chuyện này, Kỳ Chính hối hận không thôi.
Kỳ Linh chỉ là một phế vật, lúc ở Kỳ gia hoàn toàn không mang lại được lợi ích gì, có thể dùng nó đổi lấy trăm cây linh thảo, cũng xem như là kiếm lời được cho Kỳ gia.
"Cha, hôn nhân đại sự vốn là lệnh của cha mẹ, lời của mai mối, cha thân là phụ thân Kỳ Linh, cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892465/chuong-1807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.