Edit: Sahara
Chiếc nhẫn không gian kia là của sư phụ cho hắn, bên trong đều là những vật phẩm quý giá, tất cả đều bị Kỳ gia cường hào cướp mất.
Bọn họ lại còn vô sỉ tuyên bố, thời điểm hắn sinh ra ở Kỳ gia là trần trụi mà đến, vậy thì lúc đi cũng phải trần trụi mà đi. Bất kỳ thứ gì trên người Kỳ Tô hắn đều là của Kỳ gia.
Cho nên, không chỉ nhẫn không gian, ngay cả y phục của hắn, bọn họ cũng lột sạch, may mắn nhờ có một người bằng hữu tặng cho hắn ít hành trang, nếu không, hắn cũng không cách nào bình yên đi đến Lâm Phong trấn.
"Ngươi nói ngươi không trộm bất cứ thứ gì của Kỳ gia? Vậy phối phương linh dịch này ngươi từ đâu mà có?" Kỳ Mặc âm trầm nhìn trừng trừng Kỳ Tô.
Ánh mắt hắn ta như con rắn độc, quấn quanh trên cổ Kỳ Tô.
"Kỳ đại công tử!" Người mở miệng vẫn là nam nhân mới chế giễu Kỳ Mặc trước đó: "Ngươi nói phối phương linh dịch này là của Kỳ gia các ngươi, chẳng hay có chứng cứ gì không? Nếu Kỳ gia các ngươi thật sự nắm giữ phối phương, vậy Kỳ gia các ngươi đã từng dùng qua hay chưa?"
"Chuyện này...." Kỳ Mặc biến sắc, vô sỉ nói: "Phối phương này khẳng định là của sư phụ Kỳ Tô, nhưng hắn lại giấu riêng cho mình! Như thế không phải là hắn trộm đồ của Kỳ gia sao? Còn số linh dược này nữa.... Chiếu lý nên thuộc về Kỳ gia!"
Mẫu thân Kỳ Tô đoạt đi địa vị của mẫu thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892461/chuong-1803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.