Edit: Sahara
Mà....
Trương Hạ cũng không tin, có một thê tử tuyệt sắc nhường đó mà nam nhân kia còn có thể bị Âu Lan quyến rũ.
"Trương Hạ, bỏ đi, cô đừng tranh cãi với Âu Lan nữa." Một người khác lên tiếng an ủi: "Ca ca của Âu Lan tốt xấu gì cũng là thiên tài bảng chữ Thiên, cô tranh cãi với cô ta cũng không được lợi ích gì."
"Đúng vậy, Trương Hạ, cô vẫn nên nhường một bước đi, cô đừng thấy thê tử của nam nhân kia có dung mạo hơn người, địa vị của Âu Lan trong học viện này không thấp, nói không chừng nam nhân kia sẽ vì địa vị của Âu Lan mà bỏ rơi thê tử của hắn."
"Hơn nữa, ta cứ cảm thấy vị cô nương bạch y kia rất quen mắt, hình như đã từng gặp ở đâu rồi thì phải...."
Vân Lạc Phong rời khỏi Tây Châu Học Viện cũng đã được năm năm.
Năm năm này, Tây Châu Học Viện cũng đã sớm thay học sinh mới, chỉ có một số ít thiên tài bảng chữ Thiên là bị các vị trưởng lão giữ lại, còn lại đều là những học sinh mới, hoặc là những học sinh không thể thi đậu cuộc khảo hạch tốt nghiệp rời khỏi học viện.
Dù vậy thì chuyện năm đó Vân Lạc Phong đã gây oanh động khắp học viện, ngay cả viện trưởng cũng bị kinh động tới, nên những học sinh cũ lưu lại Học Viện cũng có chút ấn tượng với Vân Lạc Phong.
Nhưng dù sao cũng đã năm năm trôi qua, trong nhất thời nửa khắc bọn họ không thể nhận ra Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892424/chuong-1766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.