Edit: Quỳnh Lê.
Vân Lạc Phong phảng phất như không nghe được Lăng Song nói, bước chân ngừng ở trước mặt hắn.
Rồi sau đó……
Thời điểm khi Lăng Song còn không kịp có phản ứng, chân của Vân Lạc Phong đã đạp lên ngực hắn, chỉ một chân liền đá hắn bay ra ngoài.
Lăng Song chật vật ngã trên mặt đất, miệng phun máu tươi không ngừng, hắn vừa định chạy lên, vô số vũ khí đã đặt trước mặt hắn, lạnh băng đến xương tủy, cả người đều run rẩy.
Hắn biết Vân Lạc Phong tuyệt đối sẽ không nương tay, vội vàng dùng ánh mắt chăm chú khẩn cầu Hoàng Oanh Oanh.
“Oanh Oanh, xem như chúng ta đã từng có một đoạn nhân duyên, cầu ngươi xin nàng tha cho ta một mạng.”
Tức khắc, tầm mắt mọi người đều hướng về Hoàng Oanh Oanh.
Trong mắt mọi người đều hàm chứa kinh ngạc, có lẽ là họ không nghĩ tới, công tử phủ Bắc Châu cùng Thánh Nữ Vu Yêu tộc từng có một đoạn nhân duyên?
Hoàng Oanh Oanh nghe được lời này, trên khuôn mặt nhỏ trắng bệch: “Lăng Song, ngươi đừng có bôi nhọ trong sạch của ta, chỉ là năm đó do ta không biết nhìn người thôi, mới có thể bị ngươi mê hoặc, nhưng ta
cùng với ngươi đều không có xảy ra chuyện gì!”
Một đoạn nhân duyên? Có thể mang lên hai chữ nhân duyên này, có gì tốt chứ?
Xác thật lúc trước nàng cùng Lăng Song là lưỡng tình tương duyệt, nhưng trước sau đều giữ mình trong sạch, trước khi lấy hắn tuyệt đối nàng không bao giờ giao ra thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892395/chuong-1737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.