Edit: Quỳnh Lê.
Vân Lạc Phong tiến đến trước mặt Hồng Loan, khóe môi nhẹ nhàng giơ lên một độ cong, trong mắt đen nhánh một mảnh nghiêm túc.
“Được, ta chờ ngươi!”
So với những người khác cảm thấy chấn động, sắc mặt mọi người Bắc Châu lại là cực kỳ khó lòng chịu đựng nổi.
Hai bàn tay Châu chủ Bắc Châu run rẩy không thôi, vài lần hắn muốn nắm chặt, tay lại không có một chút sức lực, trong mắt ánh lên hối hận mãnh liệt.
Đương nhiên không phải hắn đang hối hận là địch của Vân Lạc Phong, mà là hối hận chính mình, vì sao năm đó ở Đông Châu không màng tất cả mà giết nàng?
“Thánh Quân cao giai……” Lăng Song lẩm bẩm tự nói, nhìn biểu tình của hắn liền có thể nhìn ra bản thân hắn đã chịu đả kích nặng nề.
Chợt, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười khổ.
“Nàng đã là Thánh Quân cao giai, lúc này chúng ta còn có thể làm đối thủ của nàng sao?”
Châu chủ Bắc Châu đã là phục hồi tinh thần lại: “Đừng quên chúng ta còn có Thánh Nữ tộc làm hậu thuẫn, ta không tin Thánh Nữ tộc lại không thể đối phó nổi được nha đầu này.”
“Cha! Vân Lạc Phong không chỉ là Thánh Quân cao giai, nàng còn có Long tộc cùng Phượng tộc!” Lăng Song cố tình đè thấp thanh âm, nhưng lại không khó để nghe tiếng nói run rẩy của hắn.
Nếu không phải cha cùng đại ca của hắn, thì làm sao hắn lại mất đi Hoàng Oanh Oanh, lưu lạc đến hoàn cảnh này chứ?
Hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892391/chuong-1733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.