Edit: Quỳnh Lê.
Ngụy Nguyệt trở nên ngốc, kinh ngạc mở to hai mắt, thân mình liền run rẩy.
Hắn nói, Diệp Kỳ đến Thất Châu Đại Lục chỉ mới được hai tháng, ý của lời này là sao?
Ngụy Linh cũng ngạc nhiên, không biết vì sao trong lòng nàng có một cảm giác bất an.
Quân Lâm Thiên cười lạnh một tiếng, vẫy tay về phía Diệp Kỳ.
“Kỳ Kỳ, đến bên cạnh ông ngoại, hôm nay ông ngoại sẽ vì ngươi cùng mẫu thân ngươi xả giận!”
Ông ngoại?
Oanh!
Giống như bị một đạo sấm sét bổ xuống, hai bàn tay của Ngụy Linh run lên, trực tiếp làm đổ nửa chén trà trong tay, nước trà nóng bỏng rơi xuống mu bàn tay nhưng nàng lại không hề hay biết, cả người đều run rẩy.
Diệp Kỳ là cháu ngoại của Quân lão gia tử?
Nói cách khác Quân Phượng Linh, nàng……
Không có khả năng!
Chuyện này không có khả năng! Nữ nhân Quân Phượng Linh kia sao có thể có thân phận cường đại như vậy, nàng không tin.
“Cha.”
Quân Phượng Linh nhìn đến sắc mặt tái nhợt của Ngụy Linh, hơi cong môi cười, chậm rãi đi về hướng Quân Lâm Thiên.
“Những lời đồn này đều truyền tới từ Ngụy gia, mục đích chính là vu khống nữ nhi của ta, làm cho Quân gia đuổi chúng ta, như vậy Ngụy gia liền có thể xuống tay với ta, thậm chí đoạt vị hôn phu của ta.”
Nhất thời, tầm mắt mọi người đều dừng trên người Ngụy gia.
Ngay cả người Bắc Châu đang hối hận phía trước, cũng bị biến cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892388/chuong-1730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.