Edit: Quỳnh Lê.
Diệp Quân luôn luôn ghét cái ác như kẻ thù, hiện giờ nghe được nữ hài khóc lóc kể lể, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
“Trên đời này sao lại có người lòng lang dạ sói như vậy? Ninh Hân thẩm thẩm, chúng ta thu nhận những hài tử này đi, dù sao Diệp gia cũng không thiếu phần ăn.”
Ninh Hân nhíu chặt ấn đường, thật lâu sau nàng mới thả lỏng.
“Ta sẽ phái người đi điều tra tình huống của các ngươi, nếu đúng sự thật, Diệp gia sẽ thu nhận các ngươi, nhưng nếu để ta biết các ngươi nói dối, mặc dù các ngươi có là trẻ con đi chăng nữa thì ta vẫn tuyệt đối không tha!”
Nàng không cho phép bất cứ ai tính kế người thân của nàng!
Nữ hài nín khóc mỉm cười: “Cảm ơn Ninh cô nương, cảm ơn Diệp Quân tiểu thư.”
Vân Nhược Thủy tiến lại đem nữ hài nâng lên, nàng nhẹ nhàng chớp đôi mắt.
“Ngươi muốn tự mình tìm gia đình của bác ngươi tính sổ sao?”
Nữ hài sửng sốt, vội vàng gật đầu: “Cha ta vì hắn mà chết, hơn nữa trước khi chết, còn nhờ người khác mang dược liệu về cho hắn, bằng không hắn đã sớm chết, nhưng bọn họ lại vong ân phụ nghĩa, đem ta đi bán, sao ta lại có thể không tìm họ để tính sổ?”
“Mẫu thân,” Vân Nhược Thủy ngẩng đầu nhìn về phía Ninh Hân, đôi mắt ngây thơ nay đã ngập nước, “Không bằng người thu nàng làm đồ đệ dạy nàng tu luyện.”
Ninh Hân giật mình, thiên phú của nữ hài này xác thật không tồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892320/chuong-1662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.