Edit: Sahara
“Hồng Loan, ta thật vất vả mới tìm được cô, cô lại muốn đồng quy vu tận với ta?”
Cả người Hồng Loan chợt căng cứng, gắt gao nắm chặt góc áo, gương mặt tái nhợt của nàng lộ vẻ không dám tin, đôi mắt đen láy lóe lên từng tia khẩn trương.......
Là nàng ấy?
Không!
Nàng ấy đã chết, sao lại có thể ở chỗ này được?
Nhất định là do mình bị ảo giác!
“Như thế nào? Mới hơn ba năm không gặp, mà cô đã không thèm liếc mắt nhìn ta rồi sao?”
Giọng nói quen thuộc pha lẫn chút tà khí không ngừng vang lên bên tai, cuối cùng cũng khiến Hồng Loan không dằn được kích động trong lòng.
Nàng hơi hơi quay đầu……
Nơi cửa động, băng tuyết phản chiếu lại ánh nắng mặt trời, ánh sáng dừng lại trên khuôn mặt tuyệt thế vô song của vị bạch y nữ tử đang lẳng lặng đứng đó.
Bạch y trắng tinh, hơn cả màu trắng của băng tuyết chung quanh, đẹp đến mức làm người ta quên cả việc hít thở....
“Vân Lạc Phong……”
Cái tên này, quá mức xa xăm, xa xăm đến nỗi làm Hồng Loan đỏ cả hốc mắt.
“Thật là cô?”
“Hồng Loan, ta tới đón cô trở về……”
Vân Lạc Phong chậm rãi bước tới, nàng bước đi rất nhẹ, chỉ mấy bước đã tới bên cạnh giường của Hồng Loan.
Ngón tay trắng nõn thon dài của Vân Lạc Phong khẽ đặt lên mạch đập trên cổ tay Hồng Loan, tức thì, một luồng linh khí chuyển động từ tay Vân Lạc Phong theo mạch đập chảy vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892277/chuong-1619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.