Edit: Sahara
Đại trưởng lão lắc lắc đầu, bất đắc dĩ thở dài: "Không nói đến cô nương kia có thể giúp được chúng ta hay không, chỉ bằng vào việc cô ấy bất kính với thần linh, thì đã đủ để chứng minh cô ấy không phải là người do thần linh phái đến."
Huyền Nguyên bất giác siết chặt nắm đấm, ánh mắt nhìn về phía cửa sổ mang theo sự lo lắng.
Hắn tất nhiên hy vọng rằng Vân Lạc Phong chính là người kia theo như lời đại trưởng lão vừa nói, như vậy, ít ra tính mạng Vân Lạc Phong có thể được an toàn.
___ ___
Trong tẩm cung, vương hậu đang đứng ngồi không yên, trên mặt đầy vẻ sầu lo.
Đúng lúc này, một cung nữ vội vàng chạy vào, quỳ xuống trước vương hậu, cung kính bẩm báo: "Vương hậu, vừa rồi nô tỳ nghe thấy đại trưởng lão trò chuyện cùng vương...."
Tiếp theo đó, cung nữ đem chuyện một năm một mười mà mình nghe được bẩm báo lại hết với vương hậu.
Vương hậu rũ mắt suy tư, rất lâu sau đó mới ngước mắt lên, khóe môi nở nụ cười lạnh.
"Người do thần linh phái tới, có thể giúp chúng ta rời khỏi nơi này? Hơn nữa, nếu người đó thật sự có thể làm được chuyện này, thì nhất định phải được tôn thờ?"
"Khởi bẩm vương hậu, đại trưởng lão xác thực đã nói như vậy."
Cung nữ cúi đầu, giọng điệu vẫn vô cùng cung kính.
Vương hậu khẽ đảo mắt đẹp, đáy mắt âm trầm lóe lên từng tia sáng ngoan độc.
Không biết tại sao nàng lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892211/chuong-1553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.