Edit: Sahara
Hai người này đều là người mà sư huynh muội Nhan Khả kết giao dọc đường, sau khi hiểu rõ lòng và chí hướng của nhau thì cùng nhau kết bạn đồng hành, cùng lang bạt trên phiếm đại lục hung hiểm này.
"Sắc trời không còn sớm, chúng ta có cần nghỉ ngơi trước không, ngay mai lại xuất phát?"
Thiếu niên thanh tú nhìn bầu trời tối om, xong lại quay đầu nhìn mấy người Nhan Khả, cất tiếng đề nghị.
"Tề Thiệu nói không sai! Buổi tối trong Ngải Sơn rất nguy hiểm, chúng ta cứ nghỉ ngơi một đêm, ngày mai rồi xuất phát!" Nhan Khả gật gật đầu, tán thành lời đề nghị của thiếu niên.
Lúc này, trên Ngải Sơn, đã có không ít người thuộc các thế lực khác nhau dựng trại đóng quân. Sau khi Tề Thiệu dựng lều xong, lại nhìn về phía Vân Lạc Phong đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần dưới một gốc cây cổ thụ. Hắn ngẩn người, nói: "Vân cô nương, cô nương không mang theo lều sao? Vậy không bằng cô nương cứ ở chung một lều với Nhan Khả đi!"
"Không cần!"
Vân Lạc Phong lắc lắc đầu, giọng điệu bình thản như nước chảy mây trôi: "Ta cũng không cần lều!"
Thấy Tề Thiệu còn muốn nói gì đó, Phó Cẩm liền đi đến cạnh Tề Thiệu: "Nếu bọn họ không muốn được giúp đỡ, thì ngươi và Nhan Khả quan tâm bọn họ làm gì? Bọn họ muốn thế nào thì cứ mặc bọn họ, liên quan gì đến chúng ta?"
Cuối cùng, Tề Thiệu đành thở dài, quay về lêu của mình.
Đêm trên Ngải Sơn rất dài, trong đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892122/chuong-1464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.