Edit: Sahara
*****Từ chương này Sa xin sửa lại cách xưng hô của Vân Lạc Phong với Tiểu Thụ là con nha.
________
Toàn bộ Vu Yêu Tộc đều bị bao phủ trong chướng khí mù mịt, Thánh Nữ bỏ đi, làm cho tâm trạng vui mừng phấn khởi của mọi người lâm vào khủng hoảng bất an.
___ ___
Vân Lạc Phong triệu hồi Trà Trà, cưỡi nó nhanh chóng chạy đến Khô Long Trấn, khi đến đây mới phát hiện, Khô Long Trấn vốn dĩ tiêu điều hiện tại đã đông đút người dân. Chỉ tiếc, người mà nàng muốn tìm đã sớm rời đi.
"Xem ra ta đến chậm một bước, bọn họ đã đi rồi!" Vân Lạc Phong nhìn gian phòng trống trơn: "Muốn tìm Hồng Loan tương đối dễ dàng, chỉ cần đến Đông Châu thì sẽ biết được tung tích của nàng ấy! Nhưng muốn tìm được Vân Tiêu thì lại không đơn giản như vậy."
Hành tung của Vân Tiêu trước giờ luôn bất định, muốn tìm được chàng thì khó khăn hơn nhiều.
"Tuy nhiên, khoảng cách từ Trung Châu đến Linh Châu gần hơn khoảng cách từ Trung Châu đến Đông Châu, nếu bây giờ đi Đông Châu sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, chi bằng bây giờ cứ đến Quân gia trước, nếu như có duyên thì sẽ hội ngộ với nhau trên đường."
Vân Lạc Phong trầm ngâm nửa ngày, rồi thầm hạ quyết định trong lòng.
Đúng lúc này, từ trong linh hồn Vân Lạc Phong vang lên âm thanh ồn ào của Tiểu Thụ, nàng liền nhíu chặt mày: "Tiểu Thụ, con muốn ra ngoài à?"
"Mẫu thân, người ta nhớ người!"
Giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892115/chuong-1457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.