Edit: Sahara
"Cô nương, ta khuyên cô nương đừng hỏi nữa, vấn đề này sẽ không có ai trả lời cô nương đâu!"
Thanh niên kia dường như sợ Vân Lạc Phong sẽ hỏi thêm cái gì, lập tức phất phất tay với Vân Lạc Phong rồi vội vàng chạy đi.
Vân Lạc Phong giật mình, hơi hơi nhíu mày, nàng lại bắt lấy một người khác hỏi thăm, nhưng vẫn nhận được cùng một câu trả lời y như thế.
Việc này làm Vân Lạc Phong thấy rất khó hiểu, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì mà làm cho tất cả mọi người đều ngậm miệng không dám đề cập đến như thế?
Mặc kệ thế nào, đợi khi nàng gặp được Vân Tiêu và Hồng Loan rồi thì mọi chuyện tự nhiên sẽ rõ ràng thôi.
Nghĩ vậy, Vân Lạc Phong không chậm trễ nữa, lập tức lên đường đi đến Khô Long Trấn.
__________
Vu Yêu Tộc.
Tộc trưởng bệnh nặng nằm trên giường, sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên là bệnh tình đã đến giai đoạn nguy kịch.
Đúng lúc này, một người thị vệ vội vàng chạy vào, bẩm báo: "Tộc trưởng, đại sự không xong rồi!"
Hai vị lão giả đang đứng bên cạnh tộc trưởng vừa nghe thấy lời này, lập tức trầm khuôn mặt xuống, ánh mắt nghiêm khắc nhìn về phía tên thị vệ vừa chạy vào, trên khuôn mặt già nua đầy vẻ tức giận.
"Bổn trưởng lão đã hạ lệnh từ sớm, không cho bất cứ kẻ nào tiến đến quấy rầy, tất cả các ngươi đều quên hết rồi phải không?"
Vị trưởng lão kia càng nói càng phẫn nộ, tộc trưởng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1892112/chuong-1454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.