Chương trước
Chương sau
Edit: Sahara

Nam tử trước mắt cũng mặc một bộ hồng y, so với Cơ Cửu Thiên yêu nghiệt mà nói, người này nhìn khí phách mà cao ngạo, lại có phần khinh thường mọi vật! Ánh mắt của hắn mang lại cảm giác coi rẻ chúng sinh, giống như hắn là một vương giả cao cao tại thượng, dùng ánh mắt cao ngạo của mình mà nhìn người đời như nhìn con kiến.

Không sai, chính là khinh thường!

Duy chỉ có cường giả đứng trên mọi người, mới có được ánh mắt coi rẻ chúng sinh như thế!

Chỉ một cái nhìn, liền đủ để hạ gục tất cả trong nháy mắt!

"Tuyệt Thiên!" Sắc mặt Cơ Cửu Thiên hết sức khó coi: "Năm đó ta đã nghi ngờ, tại sao linh hồn của ngươi lại suy yếu đến mức độ đó? Cho dù bị trọng thương, cũng không đến mức suy yếu như thế! Thế nhưng, làm ta không ngờ được chính là, ngươi lại chia linh hồn của mình ra làm mấy phần. Ngươi có biết, hành động này của ngươi sẽ ảnh hưởng đến thiên phú sau khi chuyển thế không?"

Tuyệt Thiên ngạo nghễ hất cằm lên, thân mình hắn cao lớn mà cường thế, giống như một ngọn núi lớn, đè ép người ta đến không tài nào thở được.

Đây là Tuyệt Thiên!

Là y thần Tuyệt Thiên năm đó làm người ta vừa nghe thấy tiếng là sợ vỡ mật!

"Sau khi tiến vào ảo cảnh, muốn rời khỏi đây thì chỉ có một phương pháp, đó chính là.... Kế thừa tất cả năng lực của ta, hơn nữa phải thông qua khảo hạch, thì ta mới cho ngươi đi!"

Vân Lạc Phong nheo nheo hai mắt, hỏi: "Mặc Thiên Thành nói trong này có một cái chốt mở, chỉ cần mở chốt thì có thể rồi đi, là hắn đã gạt ta, hay là....."

"Không, hắn cái gì cũng không biết!"

Xác thật, thiết lập ảo cảnh chính là Tuyệt Thiên, Mặc Thiên Thành chỉ biết cái địa phương này hắn không cách nào tới gần được, cho nên tất nhiên là cảm thấy chốt mở khẳng định ở chỗ này, hắn hiển nhiên cũng không biết, sau khi tiến vào ảo cảnh, thì chỉ có một biện pháp có thể rời đi.

"Được!" Vân Lạc Phong hít sâu một hơi: "Nói cho ta biết, làm sao mới có thể rời đi!"

Thân ảnh của Tuyệt Thiên ở trước mắt vẫn trong suốt, nhưng cũng không thể nào che lấp đi khí thế bá vương của hắn.

Cường đại đến mức người ta chỉ đứng ở trước mặt hắn thôi cũng thấy áp lực.

"Thứ nhất, ngươi cần đột phá liền ba cấp!"

Đột phá liền ba cấp, nói cách khác là nàng cần từ Thánh Vương trung giai đột phá đến Thánh Tôn trung giai.

"Nam nhân của ta còn đang chờ ở bên ngoài, có thể để ta cáo biệt cùng hắn rồi mới trở về hoàn thành khảo hạch được hay không?"

Giọng nói Tuyệt Thiên vẫn khí phách như cũ: "Không hoàn thành khảo hạch, ngươi không được đi!"

Nghe thấy lời này, hai mày Vân Lạc Phong lại nhíu chặt lần nữa.

Nàng bỗng nhớ đến người kia ở trong Thiên Linh Cảnh.

(*Thiên Linh Cảnh là ảo cảnh của Thiên Linh Kính, nhắc lại để mọi người nhớ.)

Người đó cũng cố chấp và bá đạo thế này!

Lúc trước, Vân Tiêu đưa nàng Thiên Linh Kính, trong lúc vô tình nàng đã tiến vào bên trong Thiên Linh Kính, lúc đó nàng cũng khẩn cầu người nọ trong Thiên Linh Cảnh để cho nàng đi cứu Vân Tiêu trước, rồi mới trở về hoàn thành khảo hạch.

Người nọ cũng cương quyết giữ vững ý mình, không hoàn thành khảo hạch, đừng hòng rời đi!

Cũng may là thời gian trong Thiên Linh Cảnh không giống bên ngoài, cho nên nàng mới kịp thời chạy đến, cùng Vân Tiêu đối mặt với những cường địch kia.

"Ngươi chỉ mới nói một có một cái, còn cái nữa thì sao?" Vân Lạc Phong cất tiếng dò hỏi.

"Cái còn lại, là ngươi phải chế tạo thành công một con rối, không chế tạo thành công, ngươi cũng không thể rời đi!"

Khảo hạch thứ nhất đã phải tiêu tốn rất nhiều thời gian rồi, mà cái khảo hạch thứ hai cũng động dạng tiêu tốn thời gian không ít.

Ai biết được khi nào mình mới chế tạo được một con rối?

Vân Lạc Phong trầm ngâm nửa ngày: "Ta có thể lưu lại hoàn thành khảo hạch, nhưng ta có một yêu cầu, ta muốn nhóm linh thú của ta có thể ra bên ngoài!"

Có thứ đồ vật tốt như Huyết Linh Trì, nàng chắc chắn muốn để cho nhóm linh thú cùng dùng, nói không chừng, trong khoảng thời gian này có thể giúp thực lực của nhóm linh thú tăng lên một bậc.

Tuyệt Thiên khí phách liếc nhìn Vân Lạc Phong: "Linh thú vốn có thể xuất hiện, ta chỉ không cho phép bản thân các linh thú sống trong ảo cảnh này đi tới đây mà thôi, linh thú do ngươi mang tới, tất nhiên là có thể ra ngoài, là do tự Mặc Thiên Thành hiểu lầm mà thôi!"

=== ====== ====== ====== =======
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.